Tự nhiên vui vui khi được "soulmate" tặng một cái cây hoa, xinh thật là xinh...Có thể có lúc nào đó những lời một người nói ra không hoàn toàn giống như những điều họ nghĩ, vậy hãy nghe, nhưng nghe bằng trái tim nhé. Sẽ nâng niu cái cây này, như tình bạn của chúng mình vậy...
Tự nhiên vui vui khi trên đường lên thư viện gặp lại một người quen, lâu rồi ko gặp, người ta vẫn dừng lại, hỏi thăm và chúc mình may mắn...Mình cũng muốn chúc người ta may mắn, và hi vọng một dịp nào đó có thể nói với người ta rằng người ta đã có ảnh hưởng nhất định đến mình....
Tự nhiên vui vui khi một cơn gió mát lành lùa vào thổi tóc bay bay trên đường đi học...Gió làm lòng người thấy thênh thang lạ...
Tự nhiên thấy vui vui khi đi trên con đường về một màu xanh mướt. Lần nào đi về qua con đường màu xanh cũng thấy một niềm vui giản dị, vui khi nhìn thấy những cái cây, vui khi nhìn cảnh vật thật tràn đầy sức sống... Cây sồi lại ra lá rồi, vào lúc nào không biết nữa, nhựa sống tưởng như có thể chết được vào những ngày đông lạnh giá tuyết phủ trắng vẫn cứ chảy tràn và chợt một ngày bung ra hàng trăm chiếc lá non xanh mơn mởn. Vẫn nhớ triết lí một cái cây, nếu vào lúc này, cái cây như người con gái còn đang xuân thì và đang yêu đời lắm...
Tự nhiên thấy vui vui khi nhận được một cú điện thoại, chỉ đơn giản là để chia sẻ một điều thú vị và làm cho mình cười...
Tự nhiên thấy vui vui khi bắt gặp một nụ cười rất thân thiện và ấm áp cùng một lời chào "Hi" rất nhẹ của một người lớn tuổi không quen...Cũng đáp lại bằng một nụ cười, thân thiện và thoải mái...
Tự nhiên thấy vui vui khi cái đứa bạn tưởng như chỉ gặp một lần rồi quên lại bắt chuyện và xin số đt...
Có phải cuộc sống là thế, là những mảng màu ghép lại, có cả những mảng buồn và những mảng vui tự nhiên đến như thế này?!
Tự nhiên vui vui khi một cơn gió mát lành lùa vào thổi tóc bay bay trên đường đi học...Gió làm lòng người thấy thênh thang lạ...
Tự nhiên thấy vui vui khi đi trên con đường về một màu xanh mướt. Lần nào đi về qua con đường màu xanh cũng thấy một niềm vui giản dị, vui khi nhìn thấy những cái cây, vui khi nhìn cảnh vật thật tràn đầy sức sống... Cây sồi lại ra lá rồi, vào lúc nào không biết nữa, nhựa sống tưởng như có thể chết được vào những ngày đông lạnh giá tuyết phủ trắng vẫn cứ chảy tràn và chợt một ngày bung ra hàng trăm chiếc lá non xanh mơn mởn. Vẫn nhớ triết lí một cái cây, nếu vào lúc này, cái cây như người con gái còn đang xuân thì và đang yêu đời lắm...
Tự nhiên thấy vui vui khi nhận được một cú điện thoại, chỉ đơn giản là để chia sẻ một điều thú vị và làm cho mình cười...
Tự nhiên thấy vui vui khi bắt gặp một nụ cười rất thân thiện và ấm áp cùng một lời chào "Hi" rất nhẹ của một người lớn tuổi không quen...Cũng đáp lại bằng một nụ cười, thân thiện và thoải mái...
Tự nhiên thấy vui vui khi cái đứa bạn tưởng như chỉ gặp một lần rồi quên lại bắt chuyện và xin số đt...
Có phải cuộc sống là thế, là những mảng màu ghép lại, có cả những mảng buồn và những mảng vui tự nhiên đến như thế này?!
No comments:
Post a Comment