Mấy hôm gần đây thường hay nghĩ đến bài hát này, thèm nghe cái giọng cao vút của Khánh Linh "Với ước mơ về phía mặt trời xanh..." cảm giác thật mát lành. Giờ này chắc chẳng gọi là ban mai được nữa, nhưng ngồi nghe bài hát này khi gió lùa vào cửa sổ mát lạnh và không gian thoảng cái mát lạnh của một ngày không có nắng tự nhiên nhớ đến những buổi sớm trong lành ở Hà Nội, khi đường phố còn vắng tanh và những người dân dậy sớm đi bộ ra công viên tập thể dục. Muốn một ngày nào đó dậy thật sớm đi ngắm UEA khi trời mới hửng sáng...
Mấy ngày nay rồi không biết đến âm nhạc, giờ ngồi nghe mà không dứt ra được, có lẽ phải thay đổi một chút, phải làm mới một chút, làm một cái gì đó khác đi, trong một ngày mát lạnh như thế này...
"Cô Dung giới thiệu cho chị Linh 1 anh bác sĩ, hình như kết rồi thì phải, 2 đứa đã đi chơi và cậu kia đã đến nhà bác Hùng ăn cơm. Cả nhà bác Hùng cung có vẻ nhất trí. Con gái mẹ đã có ai chưa?"
Tự nhiên thấy nhớ bà hoa_mặt_trời_xinh của mình ghê, lâu lắm rồi không nói chuyện. Tự nhiên nhận ra rằng không chỉ mình chuyển động, cả thế giới ngoài kia cũng đang chuyển động và có biết bao nhiêu điều ngoài kia đang thay đổi mà mình không cập nhật cho kịp... Vẫn nhớ lúc bà chị thủ thỉ "Chị muốn yêu rồi em ạ", rồi qua bao nhiêu điều, hi vọng lần này chị tìm được một người dành cho chị, một người chị có thể yêu và tin tưởng, có thể che chở cho chị...chị của em xứng đáng với hạnh phúc ấy..." Người yêu nhau sẽ đến với nhau..." câu hát đến thật đúng lúc...
Lại nghĩ đến lúc về nhà, không biết cảm giác sẽ thế nào nhỉ...gần đây mình hay nghĩ đến cảm giác lúc về nhà, vừa mừng vừa buồn, có lẽ sẽ nhớ nơi đây thật nhiều, nhớ cái cảm giác như lúc này, ngồi lạch cạch gõ máy tính trong cái phòng nhỏ trước cái cửa sổ gió...
Một buổi sáng ngồi nghĩ vẩn vơ đủ thứ, nhưng trong một ngày mát mẻ thế này, muốn chiều chuộng cho mình một chút thời gian để nghĩ vẩn vơ như thế...
No comments:
Post a Comment