Saturday, 30 November 2013

Nhật ký của mẹ: Tuần thứ 27 (24 -30/11/2013) - Dế đi chụp ảnh



26w0d: Hôm nay ngủ dậy bố mẹ ríu rít chuẩn bị để cho Dế đi "chụp ảnh", tức là đi siêu âm đó. Lần trước lúc siêu âm 22 tuần con trai đã che mặt nên bác sĩ không chụp được ảnh của Dế rồi, bác sĩ hẹn là lần sau đến nhắc bác chụp cho. Lần này con cười lên và không che tay nữa nhé, để bố mẹ còn thấy mặt Dế yêu, rồi bác sĩ chụp cho Dế một kiểu ảnh làm kỉ niệm sau này con lớn con còn xem lại chứ.

Chuẩn bị tinh thần và dặn dò Dế phải đủ kiểu, bố mẹ ung dung ngồi chờ đến lượt khám. Đến lúc đến lượt Dế, mẹ bảo bác sĩ là hôm nay bác chụp ảnh cho Dế nhà mẹ. Ấy thế mà lúc bác sĩ dò đến chỗ mặt con và định chụp ảnh thì con lại đang quay mặt về phía lưng mẹ, quay gáy ra phía "ống kính". Bác sĩ bảo là bạn này lại úp mặt vào lưng mẹ mất rồi, để bác sĩ dò dò một lát xem có quay mặt lại không. Nhưng mãi mà con trai không quay mặt lại, thế là lại không chụp được ảnh rồi. Bố Dế bảo là Dế không thích chụp ảnh và không thích ầm ĩ rồi. Thế là mẹ bảo bác sĩ cố gắng chụp xem có được không nhưng bác sĩ bảo chụp lên sẽ không đẹp vì không nhìn thấy mặt. Dế khôn thế chứ, lần này không cãi lời mẹ, vẫn cười và không che tay nhưng mà lại quay mặt đi. Con trai mẹ láu cá quá. Thế là bố mẹ ra khỏi phòng khám, yên tâm là con vẫn khỏe mạnh, nặng 888g rồi (số đẹp) nhưng lại tiếc vì chưa chụp được ảnh. Bố lại trêu Dế là "xấu trai" nên không khoe mặt ra, nhưng mẹ tin chắc là bố con hãnh diện và tự tin vào con lắm. Dế ơi là Dế.

Siêu âm xong bố chở mẹ con mình đi tiêm phòng uốn ván. Mẹ hỏi bác sĩ và cũng đọc ở nhiều nơi, tuần này mẹ con mình nên tiêm mũi đầu tiên và 1 tháng nữa sẽ tiêm mũi thứ 2. Bố mẹ ra 131 Lò Đúc, trung tâm vệ sinh dịch tễ để tiêm. Lúc này đã là gần 11h mà ở đây đông nghẹt, có rất nhiều em bé đi tiêm, các bà mẹ mang thai đi tiêm giống mẹ. Mẹ vào quầy hướng dẫn, các cô nhân viên thu tiền tư vấn và phát số cho mẹ ngồi chờ. Trong lúc chờ vào tư vấn tiêm chủng thì bố mẹ chơi Candy Crush giải trí. Ôi, trong lúc chơi game, nghe thấy các bạn em bé khóc mếu vì sợ tiêm, sợ bác sĩ mới thương làm sao. Các bạn em bé cứ nghe thấy đi tiêm là òa lên khóc. Bạn Dế nhà mẹ sau này có thế không? Hi vọng là con trai sẽ dũng cảm, không sợ đi tiêm, không sợ gặp bác sĩ, con yêu nhỉ. Chờ mãi cũng đến lúc được vào tư vấn. Cô bác sĩ tư vấn cho mẹ hỏi xem sức khỏe của mẹ và của con thế nào, mẹ có bị dị ứng gì không, rồi dặn dò mẹ là hôm nay tiêm mũi 1, sau đó 1 tháng tiêm mũi 2. Có lẽ thời gian tư vấn chỉ hết có 2 phút. Sau đó mẹ lại nộp tiền để đi tiêm và ngồi chờ gọi tên. May sao mẹ vừa nộp sổ được một tẹo thì các cô y tá bảo nhau là ưu tiên các bà bầu vào tiêm trước không lại bị đói quá. Thế là mấy phút sau mẹ con mình được vào tiêm. Mẹ đọc trên mạng thấy có người bảo tiêm đau, có người bảo tiêm không đau, mẹ cũng hơi lo. May sao mẹ con mình tiêm nhẹ nhàng, vết tiêm bé xíu và không đau, chỉ như kiến bò. Cô y tá tiêm xong yêu cầu mẹ ra khu vực chờ để ngồi chờ 30 phút xem có vấn đề gì ở vết tiêm không. Thế là bố mẹ lại ngồi chơi game tiếp trong lúc chờ sau tiêm. Bố con có vẻ đói, vì sáng ra chỉ được ăn có mỗi quả trứng gà luộc bé tí tẹo. Dế nhà mẹ thì được ăn trứng gà và uống sữa, không biết con có đói giống bố không. 30 phút sau mẹ đưa vết tiêm ra kiểm tra, mọi thứ đều ổn, thế là bố mẹ được về.

Vậy là hôm nay mẹ con mình đã tiêm uốn ván rồi. Bố mẹ phấn khởi đưa nhau đi ăn cơm 123 ở Phố Huế rồi về nhà lăn ra ngủ. Àh trước khi về nhà lăn ra ngủ thì mẹ đòi đi siêu thị Ocean Mart mới mở để xem mấy hàng giảm giá. Mẹ cứ nghĩ buổi trưa siêu thị sẽ vắng, ai dè đông kinh khủng, bố con mất bao lâu mới gửi được xe và chen vào để lấy giỏ hàng. Nhìn hàng người dài dằng dặc "ham khuyến mại" giống mẹ mà mẹ ngại quá. Sau khi đi 1 vòng và lượm được một vài thứ vào giỏ đồ, bố mẹ quyết định đi về để không phải chen chúc nữa, nhưng ôi chao việc đứng chờ thanh toán cũng là cả một vấn đề nan giải. Siêu thị đã cố gắng bố trí rất nhiều quầy thanh toán nhưng quầy nào cũng đông nghẹt và hàng người xếp hàng dài miên man. Bố mẹ xếp hàng được 1 lát thì quá chán nản đành bỏ đồ đấy đi về, việc chui ra khỏi nơi xếp hàng cũng không hề đơn giản, may mà bố con nhanh nhẹn lựa đường ra để lách được. Ra cổng 2 may sao được khuyến mại hộp sữa chua ăn thử, bố mẹ mỗi người một hộp ăn cho mát ruột rồi chuồn ra lấy xe. Sau lần này bố con càng khẳng định tâm lý không thích đi siêu thị và nhất là không thích đi vào những nơi đông người.

Chiều nay  bố con hẹn ông nội ra mấy salon ở đường Lê Văn Lương để xem ô tô nên bố mẹ về nhà chỉ kịp chợp mắt 20 phút là phải dậy. Biết thế mẹ không đòi bố cho vào siêu thị nữa để Dế được ngủ nhiều hơn. Bố mẹ hẹn ông 3h ở đoạn giao giữa đường Láng và Lê Văn Lương, nhưng tìm mãi không thấy ông đâu dù ông bảo đang đứng chờ rồi. Sau khi điện thoại qua lại một lát, ông và bố mới nhận ra là ông đã nhầm đường Láng thành đường Đê La Thành. Lúc ông tìm đến đúng nơi, ông vẫy tay cho bố mẹ nhận ra và ông cười tủm tỉm vì mình bị nhầm được, trông ông nội con lúc ấy thật hiền hậu và đáng yêu.

Bố mẹ và ông đi xem ô tô qua hết salon này đến salon khác, xem qua mấy xe mẹ thích Altis của Toyota nhưng giá cả cũng khá cao. Nhìn chung là thị trường ô tô thật rộng mở và khó lựa chọn.

Tối về nhà nấu nướng ăn uống rồi bố mẹ ngồi chơi nghỉ ngơi sau một ngày dài hoạt động. Dế cũng đã có một ngày đi lai khắp nơi rồi phải không con?

26w1d: Sáng chủ nhật bố con lại đi xem ô tô. Lần này bố đi xem xe ở Salon ô tô bên Long Biên. Mẹ ở nhà đi chợ nấu cơm ăn. Trưa nay mẹ làm món bò kho, đậu rán và canh chua thịt viên ăn với bún. Bố mẹ ăn đều rất ngon miệng, bố khen món bò kho ngon đấy Dế ạ. Không biết con ăn có thấy thích không nhỉ?

Lúc mẹ đi chợ mẹ mua 2kg cam nên hơi nặng một tẹo, rồi về nhà mẹ xoa xoa bụng mãi mà không thấy Dế đạp, tối qua mẹ lại nằm ngửa, mà mẹ nhớ hình như nằm ngửa là em bé dễ bị thiếu không khí dẫn đến khó thở. Mẹ bắt đầu lo lắng. Mẹ xoa bụng, nắn nắn bụng như mọi khi, rồi trò chuyện với Dế, mẹ ấn vào bụng để xem con có đạp không, nhưng chờ mãi không thấy Dế đạp. Mẹ càng thấy lo lắng. Mẹ sụt sịt khóc, lúc đó bố con gọi đt về hỏi thăm tình hình mẹ phải giả giọng tỉnh queo, không muốn làm bố con đi đường về lo lắng. Lúc bố con về tới nhà, bố con bảo là thấy mắt mẹ đỏ hoe, hỏi mẹ làm sao, mẹ bảo không sao xong rồi mẹ bật khóc vì cả buổi sáng không thấy Dế cử động. Thực ra có cử động nhưng chỉ có 1, 2 lần gì đó và rất nhẹ. Mẹ sợ con ốm, con bị khó thở, con bị mệt, mẹ sợ con bỏ mẹ mà đi. Bố về ôm mẹ vào lòng rồi rủ rỉ bảo là chắc con không sao đâu, các bạn em bé có sức sống mãnh liệt lắm chứ không như mẹ nghĩ đâu. Bố bảo khéo là bạn Dế đang ngủ ấy chứ. Mẹ nhìn lên đồng hồ, hơn 12h, có khi Dế đang ngủ trưa thật, vì giờ này mọi ngày mẹ ăn xong là mẹ con mình đi ngủ mà. Bố bảo là để theo dõi xem thế nào rồi chiều nay đi khám bác sĩ, bố con khá lạc quan vì vừa hôm qua đi siêu âm con vẫn khỏe mạnh, đạp bụp bụp mà. Thế là mẹ cũng nguôi ngoai hơn, bố mẹ dọn cơm ăn. Trong lúc đang ăn thì Dế ngủ dậy và bắt đầu đạp. Mẹ mừng quá. Thế là mẹ ăn ngon miệng hẳn lên. Ôi Dế ơi con làm mẹ một phen hết hồn. Vụ này bố con còn kể với ông bà nội và cô chú Minh Hiệp nữa làm mẹ xấu hổ quá. Nhưng lúc đấy mẹ lo thật đấy, hàng ngày mải làm việc mẹ không để ý đến việc con đạp nhiều lắm, hôm đó để ý lại thấy đạp ít mẹ mới sợ quá. Hình như Dế biết mẹ bị lo lắng, từ trưa đó đến tối con đạp nhiều lắm, nhất là buổi tối, con đạp hoành tráng luôn làm mẹ mừng quá Dế ạ.

Buổi chiều bố mẹ lại đi xem xe, lần này chỉ xem 1 cái xe ở gần cơ quan mẹ thôi. Đây là xe Honda Civic, sản xuất năm 2009, chính chủ. Chị bán xe có vẻ dễ chịu, giấy tờ đầy đủ, cẩn thận, xe sử dụng cho mục đích gia đình. Nhìn chung mọi thông tin là cẩn thận, chu đáo và bố mẹ thấy yên tâm. Tuy nhiên giá cả có vẻ hơi cao nên bố mẹ dự định sẽ nghiên cứu thêm.

Tối nay ông bà ngoại sang chơi với Dế. Bố con lại có hẹn với bác Nam đi thử xe ô tô nên không ở nhà. Ông bà ngoại đến nhà chơi, ngồi ăn nho với mẹ con mình và mang cho Dế ít hoa quả. Tuần này bố mẹ đều bận nên không về chơi với ông bà được.

Vậy là hết mấy ngày cuối tuần. Cũng khá bận rộn con trai nhỉ? Sang ngày mai lại là một tuần mới rồi. Dế lại chuẩn bị tinh thần đi làm cùng với mẹ ngày mai nào.

26w4d: Hôm nay mẹ chat với dì Nhím, mẹ bảo dì đặt mua bình sữa Dr Brown's và bộ tiệt trùng bình cho Dế đấy. Mẹ đã bàn với dì con từ hôm 19/11 cơ, nhưng hôm đó mẹ còn bận đi liên hoan 20/11 nên chưa chốt được mua bộ nào. Giờ thì dì con đặt mua bình cho con rồi đấy. Dì Nhím yêu Dế mà, nhưng phải đến hè sang năm dì mới về chơi được với Dế cơ.

Tuần này bố con vẫn tiếp tục đi học ở Nguyễn Du, nên buổi sáng bố lại dậy muộn hơn mẹ con mình, sáng nào ngủ dậy mà thấy bố con chưa dậy mẹ đều ngán ngẩm không muốn đi làm mà chỉ thèm nằm nhà ngủ tiếp. Ôi mẹ Dế lười quá cơ này, tại trời bắt đầu lạnh rồi và đi làm thì bụng bắt đầu to nên mẹ càng ngày càng ngại. Nhưng mẹ quyết tâm rồi, mẹ sẽ đi làm, sẽ đọc sách, sẽ trở thành bà mẹ thông thái của Dế, để Dế trở thành con trai thông minh giỏi giang. Vì vậy, mẹ đang tiến hành làm NCKH cùng với bác Hương và bác Huyền. Tối qua bố rửa bát cho mẹ, để mẹ đi gội đầu, sau đó vê mẹ miệt mài ngồi làm Thuyết minh đề tài Nghiên cứu khoa học để sáng nay gộp với bác Huyền, bác Hương để nộp cho Khoa. Bác Hương động viên mẹ là em chịu khó làm nghiên cứu, sau này con cái ra nó thông minh, đầu óc nhanh nhẹn, linh hoạt. Bố thì thương mẹ vất vả trong khi bầu bí, nên động viên mẹ cứ tập trung nghỉ ngơi ăn uống cho tốt là được.

26w5d: Sáng nay mẹ đi taxi đi dậy vì lúc bắt đầu đi trời còn mờ mịt quá mà lại mưa lâm thâm. Bây giờ việc quan trọng nhất với mẹ là giữ gìn sức khỏe để Dế khỏe mạnh. Mỗi sáng tỉnh dậy mà phải đi dậy, mẹ đều ngán ngẩm, thèm ngủ, nhưng cứ nhìn thấy sinh viên, cứ bắt đầu vào bài giảng, thì mẹ lại say sưa, hăng hái, quên cả mệt, quên cả buồn ngủ, quên cả đói. Liệu mẹ có hợp với nghề giáo viên không hả Dế?

Mẹ nhắn tin cho bố con là "Chim sẻ gọi đại bàng", thế là đại bàng bố nhắn tin lai hỏi xem "đại bàng bé" đã dậy chưa đấy. Hehe, tất nhiên con trai mẹ sẽ là "đại bàng bé" chứ không phải "chim sẻ bé" rồi nhỉ. Trưa nay bố đón mẹ rồi bố mẹ về nhà cô Minh ăn trưa. Bữa trưa ngon miệng. Em Pi nằm trên ghế giơ tay lên trên đầu rồi ngủ ngon lành. Hai tay Pi vung sang hai bên sao mà đáng yêu đến thế. Mẹ vốn thích trẻ con, từ ngày có Dế trong bụng mẹ lại càng thích các bạn em bé. Bạn Pi hai má phính trái đào, mắt tinh nhanh, miệng chúm chím, tay chân bé xíu nằm ngủ trên cái ghế sô pha đáng yêu lắm Dế ạ. Mẹ hình dung ra Dế của mẹ cũng một ngày như em Pi, nằm ngủ ngon lành, mẹ thấy sao mà yêu thương dạt dào.

Nhìn các em bé, mẹ chờ mong ngày Dế của mẹ ra đời, biết khóc, biết cười, nhưng mẹ cũng lại luyến tiếc những ngày con nằm trong bụng mẹ, mẹ con mình đi đâu cũng có nhau khiến mẹ không cảm thấy buồn. Những ngày mẹ con mình được thương mến, chiều chuộng. Từ ngày có bầu, mẹ cảm thấy mỗi ngày là một ngày hạnh phúc khi mẹ nhìn bụng to dần to dần ra và dáng đi thì bắt đầu khệ nệ hơn. Mẹ thấy thích thú với cảm giác mình sắp làm mẹ, mình có một thiên thần - quỷ sứ trong bụng.

Mấy ngày này con đã bắt đầu đạp mạnh lên. Tối hôm qua bố nằm xoa xoa bụng mẹ và nói chuyện với con, đúng lúc con vui tính đạp "bụp bụp" vào tay bố. Bố ngạc nhiên thích thú khi cảm nhận được những cử động đầu tiên của con, còn mẹ thì ngỡ ngàng khi con đạp mạnh tới mức bố để tay trên bụng mẹ mà bố cũng cảm nhận được. Mẹ cứ nghĩ là con đạp ở bên trong nên bên ngoài chưa thể cảm nhận thấy. Bố cứ trách mẹ mãi là không cho bố sờ bạn Dế đạp sớm hơn, vì con đạp mạnh thế này rồi thì bố đặt tay ở ngoài cũng cảm nhận rõ ràng. Hi hi, mẹ thích quá khi bố sờ được con đạp, trước đó mẹ đâu ngờ được là Dế nhà mẹ đã đạp mạnh thế rồi. Bố con rất phấn khởi và kể cho ông bà và các cô chú nghe chuyện con đạp. Mà sao tối qua con đạp mạnh và nhiều thế, chắc con biết bố đang chạm vào con, con thích quá đạp liên hồi phải không hả Dế?

26w6d: Tối nay bố mẹ lại cùng vào Chèm ăn uống với ông bà. Hôm nay lại có cả nhà chú Kiên cô Hằng, chú Hiệp cô Minh và các em Pi Pô vào chơi. Ông bà định cuối tuần sẽ về Thanh Sơn nên cả nhà tập trung đông đủ để ăn uống. Thực ra tối nay ban đầu dự kiến chỉ có cô Hằng chú Kiên vào, còn cô chú Minh Hiệp và các em không thấy báo cơm. Thế nhưng lúc sau lại rồng rắn kéo vào cả thành ra bà nội, mẹ và cô Hằng hối hả đi chữa cháy chuẩn bị thêm đồ ăn. Bà lập tức lấy thêm sườn ra sốt cà chua, rồi nước xương thì nấu miến, kèm thêm cả cà rốt và su hào thái sợi. Mẹ đi rán cá trứng. Vậy là mâm cơm lại đầy ắp các món và ăn uống lại no nê. Chỉ khổ thân ông nội con, vì nhường con nhường cháu mà ông đứng lên sớm, ăn được có 2 bát cơm ông đã gác đũa nên hôm sau ông bị đói, trong khi đó vì bà đã nấu thêm miến nên lại còn thừa cơm. Em Pi hôm nay hầu như là ngủ, rồi mọi người thay nhau bế. Còn em Pô thì rất hiếu động, leo trèo khắp nơi, đi lên đi xuống cầu thang, rồi bi bô đủ thứ chuyện. Em Pô bây giờ tập đếm được cả chữ số hàng chục rồi, và đọc được bảng chữ cái Alphabe bằng bài hát tiếng Anh rồi. Sau này Dế nhà mẹ sẽ thích gì nhỉ, con thích số như Pô hay là thích màu sắc, hình ảnh, âm thanh?? Mỗi đứa trẻ sẽ có một khuynh hướng sở thích riêng, và dù Dế có thích gì bố mẹ cũng sẽ rất yêu Dế.

Ăn uống xong xuôi ông bà, nhà mình và nhà cô Hằng ngồi chơi bài, chơi được một lát thì cô Hằng chú Kiên có xe đón về Hải Phòng, lúc ấy cũng là 11h30 rồi, cả nhà lên giường đi ngủ. Ông nội con bị ốm, ông bị viêm họng mấy hôm rồi sau đó lại sốt nên ông bà hoãn không về quê nữa. Giọng ông khàn khàn và ông ho hắng sụt sịt mãi. Hi vọng là ông chóng khỏi, Dế nhỉ.

27w0d: Sáng nay mẹ và bà dậy đi chợ. Bà bảo là để bà đi một mình. Mẹ bảo là để mẹ đi. Bố bảo là bố chở mẹ đi, thành ra vòng vo cuối cùng là bà và mẹ cùng nhau đi chợ. Đi chợ sáng thích lắm Dế ạ, bao nhiêu là hàng quán, rau quả thịt cá tươi roi rói, tôm cua nhảy tanh tách và đồ ăn thì nhiều khắp chợ, người mua kẻ bán tấp nập rộn ràng. Mẹ đi cùng bà rất nhàn, vì hầu như bà chọn đồ ăn còn mẹ chỉ đi cùng học hỏi. Hôm nay bà đi chợ nhưng nhất định không chịu cho mẹ xách đồ. Bà bị đau khớp, không xách được nhiều nhưng bà vẫn cố, vì bà sợ mẹ đang bầu bí phải xách đồ nặng. Bà thương mẹ con nhà Dế lắm. Mẹ tranh mãi mới được xách mấy thứ rau củ nhẹ nhẹ. Đang đi chợ thì gặp hàng bánh giò, bà và mẹ tạt vào mỗi người làm một đĩa bánh giò. Bánh giò ở đây có 7000 một cái, rẻ bằng nửa ở Kim Liên nhưng ngon gần bằng và to không kém. Ăn uống no nê ngon miêng, bà bảo mẹ đứng chờ bà để bà đi mua rau, để mẹ đỡ phải đi lại nhiều rồi hai mẹ con cùng về. Lúc về bố và ông đang đói meo chờ các bà vợ mua đồ về ăn sáng. Ăn xong ông và bố đi xem xe ô tô ở khu  Quan Hoa còn bà và mẹ ở nhà chơi điện tử chờ nấu cơm. Mẹ con mình ngồi chơi Candy Crush trong khi bà nội ngồi chơi Line 98, vừa chơi vừa nói chuyện ríu rít cho đến khi đến giờ đi nấu cơm.

Ông và bố đi xem xe thấy có vẻ khả thi nên đã chốt chiều nay đi kiểm tra xe tại xưởng. Chiều ông bị mệt, vì vẫn chưa khỏi ốm nên ông không đi, thành ra mẹ đi cùng với bố. Cái bác chủ xe này trông mặt không thiện cảm lắm. Xe đi từ đầu 2012 mà mẹ cảm thấy không được mới lắm, mới đi có hơn 1 vạn km là lốp cũng mòn nhiều. Bác chủ xe chở bố mẹ đi trên ô tô rồi ra xưởng Ford Thanh Xuân kiểm tra xe. Tại đây xe được kiểm tra các chi tiết về máy móc, động cơ, nhưng nhìn chung chả có vấn đề gì vì xe vừa được bảo dưỡng trước đó 1 tháng và bác chủ xe cũng quen xưởng nên mẹ vẫn thấy không yên tâm. Sau một hồi suy nghĩ và nói chuyện với cả mấy nhân viên tư vấn bán xe tại đó, mẹ nghĩ là không nên mua xe. Bố con lúc đầu rất hào hứng nhưng sau đó vì nhiều điểm còn nghi vấn nên cũng lăn tăn. Cuối cùng bố mẹ quyết định không chọn mua xe đấy nữa, khiến bác chủ xe có phần thất vọng.

Vậy là hết một tuần mới và Dế của mẹ đã tròn 27 tuần. Mẹ đọc các tài liệu về sự phát triển của thai nhi từng ngày từng tuần và cứ hình dung ra Dế của mẹ đang biết làm gì trong đó rồi. Mẹ thấy bảo là lúc còn bé, đầu của các em bé to hơn mông nên em bé sẽ quay đầu lên trên, quay mông xuống dưới, sau này khi lớn dần lên, mông phát triển hơn và cân đối so với đầu, các em bé sẽ quay ngược lại, mông lên trên còn đầu xuống dưới. Không biết là bây giờ Dế của mẹ đang nằm ở tư thế nào rồi nhỉ??

No comments:

Post a Comment