Friday, 8 November 2013

Nhật ký của mẹ: Tuần thứ 24 (03 - 09/11/2013)


23w1d - 3/11/2013: Hôm nay là sinh nhật mẹ, mẹ nhận được rất nhiều lời chúc mừng từ bạn bè và người quen qua tin nhắn và Facebook. Thật là vui và cảm động lắm. Nhưng càng ngày mẹ càng nhận ra, hạnh phúc của mình gắn liên với bố con và con thật nhiều, chỉ cần ở bên cạnh hai người mẹ đã thấy thật ấm áp biết bao. Gia đình luôn là một nơi trở về thật bình yên và thanh thản.

Tối qua bà nội đỡ mệt và đã ngồi chơi bài với cả nhà. Thế là mọi người có những khoảnh khắc thật vui vẻ, bà tuy ốm nhưng điểm vẫn cao nhất nhà. Ông nội và mẹ bị mấy lần chặt tứ quý, tiếc ơi là tiếc. Hôm nay có rất nhiều tứ quý, thậm chí có ván còn có 2 tứ quý thành ra không khí rất sôi nổi. Trưa nay bố mẹ ở lại ăn cơm với ông bà thêm một bữa rồi buổi chiều vào ăn với ông bà ngoại. Tối nay bà ngoại làm nem và thịt lợn mán hấp để ăn sinh nhật. Mẹ thì thích món nem, còn bố thích thịt lợn hấp nên bố mẹ chén tì tì. Mẹ được bà ngoại tặng bộ quần áo mặc ở nhà màu đỏ rất đẹp, còn ông ngoại tặng một cái ví màu đen từ Đức về rất đẹp. Bác Đức của con thì gọi từ Trung Quốc về chúc mừng mẹ và cũng tâm sự với mẹ dài dài. Bác Đức hỏi thăm con đấy, mẹ đã đòi bác mua quà về cho Dế rồi.

Sau khi ăn cơm tối bố mẹ định đi ăn kem nhưng bố con bị mệt nên bố mẹ về nhà nghỉ ngơi, và hoãn vụ ăn kem lại sang tuần. Tối về nhà, bố cắm hoa lay ơn tặng mẹ, rồi bố mẹ thay đồ để chụp ảnh. Có nhiều kiểu ảnh thật là ngộ nghĩnh. Đây là những kiểu ảnh chính thức đầu tiên từ khi mẹ có bầu Dế đấy, sau này mẹ sẽ cho con xem ảnh và kể cho con nghe về những khoảnh khắc thú vị ấy nhé. Có lúc bố con để chụp tự động 2s, thành ra chạy vôi từ chỗ bấm máy ra chỗ mẹ ngồi không kịp, tạo nên mấy kiểu ảnh thật là độc đáo. Hôm nay chụp ảnh mẹ diện luôn cái váy xanh maxi dài mà ông bà nội mua tặng từ Thái Lan về. Bây giờ bụng mẹ to khá rõ rồi, nên nhìn trong ảnh có thể thấy bụng rồi, coi như Dế của bố mẹ cũng được chụp ảnh nhỉ. Sau này nhìn ảnh thể nào con cũng thấy thật buồn cười, khi mà mẹ thì làm mặt nghiêm túc, còn bố thì làm mặt nhí nhố bên cạnh. Sau này Dế sẽ chụp ảnh cùng với bố mẹ, cả nhà mình sẽ 1,2,3 cười thật tươi nào.

Hôm nay mẹ nhận được nhiều lời chúc từ mọi người, chúc mẹ con mình mẹ tròn con vuông. Mọi người gọi Dế của mẹ là "thiên thần nhỏ", "thiên thần bé" con của mẹ "thiên thần nhóc", nhưng bố con không chịu gọi con là "thiên thần" bố bảo con là "thằng quỷ sứ Dế", còn em con sẽ là "thiên thần Kem". Mẹ với bố tranh luận mãi bố vẫn khăng khăng là con sẽ là thằng quỷ sứ. Mẹ buồn cười bố quá, sau này con ra liệu con có nghịch như quỷ sứ không nhỉ?

23w2d: Hôm nay bố đi học lái xe nên về muộn, mẹ con mình ngồi xem hết hơn 1episode Master chef mà bố vẫn chưa về nên mẹ đành dọn cơm ăn trước. Vừa bắt đầu ăn thì bố con về, thế là bố nhẩy vào ăn cơm với cả mẹ con mình. Bố đã nhắn tin nhắc mẹ con mình ăn trước, nhưng hôm nay mẹ nấu sườn với bí non mà bố con thích nên muốn chờ để cả nhà ăn cho vui. Hình như thấy bố về Dế yên tâm hay sao í, thôi hẳn thấp thỏm, ăn ngoan ghê.

23w3d: sáng nay bố bảo là có bất ngờ cho mẹ con mình, y như rằng có bất ngờ thật. Lúc gần 5h chiều bố gọi cho mẹ báo là không nấu cơm, tối nay bố cho 2 mẹ con mình đi ăn hải sản. Tối nay bố được nghỉ học lái xe, thế là có thời gian đi ăn đi chơi rồi. Mẹ vui lắm. Bố và mẹ về nhà tranh thủ tắm giặt rồi lượn ra đường luôn. Hôm nay nhà mình ăn hải sản ở Tôn Thất Tùng, có món sò huyết nướng nè, hàu nướng mỡ hành này, ốc luộc và móng tay xào bơ. Ôi ăn có 4 đĩa thôi mà no căng cả bụng, mẹ ăn rất ngon miệng nên đoán là Dế cũng thích thì phải. Lúc ăn xong mẹ thấy bụng bình thường, ấy thế mà đến lúc đứng dậy mới thấy ôi sao no thế. Ăn xong mới ngoài 8h, bố mẹ cho Dế đi "tập thể dục" trên hồ Gươm. Lại gửi xe, rồi đi bộ quanh hồ, tận hưởng không khí mát mẻ, thoáng đãng của những ngày thu Hà Nội vào những tối trong tuần không quá đông đúc. Không gian mát mẻ, có nước, có gió, có bàn tay bố ấm áp, mọi thứ thật là thích. Bố mẹ nói về đủ thứ chuyện, rồi lại nói về chuyện ông bà ngoại. Mẹ không ngờ mấy bữa ăn hôm vừa rồi bố con bị suy nghĩ nhiều như vậy. Có lẽ lúc chán nản và buồn phiền quá bố mới nói ra với mẹ cho thỏai mái, nên mẹ cũng buồn theo, vừa thương bố, vừa thương ông bà ngoại, cứ làm sao ý chẳng thể nào hòa hợp với nhau. Về đến nhà mẹ đi rửa mặt trong khi bố con ngồi xem sách mới mua, thế mà sao mắt mẹ nhòa nước dù mẹ không muốn Dế bị buồn theo mẹ. Hình như bố con cảm nhận được hay sao ấy, bố xuống gọi mẹ, rồi ôm mẹ vào lòng, thổn thức rồi mẹ cũng nín, mẹ con nhiều khi cũng hâm lắm. Có những lúc buồn, những lúc vui như thế, mẹ mong con sẽ cảm nhận được tình yêu thương của bố mẹ và cả những cảm xúc rất phong phú trong cuộc sống này....Mẹ cũng mong Dế ra đời sẽ gắn liền những vết thương chưa lành của mọi người, để cuộc sống đầm ấm, yên vui hơn. Bố xin lỗi mẹ, bố bảo là bố làm mẹ con mình buồn, nhưng đâu phải vậy Dế yêu nhỉ, mẹ biết con trai yêu bố thích bố lắm mà.

Thế rồi tối hôm đấy mẹ lại ngủ một giấc ngon lành, mơ những giấc mơ ngọt ngào....

23w4d: Tối nay bố mẹ về Chèm để mai mẹ đi dậy. Lúc về nhà đã thấy đông đúc tấp nập mọi người, có cô Hằng chú Kiên, có em Pi, em Pô và cô Minh. Ôi thế là hôm nay cả nhà lại tụ tập đông đủ. Lát sau mẹ mới biết hôm nay nhà mình mổ lợn. Chú Kiên được cho con lợn rừng lai, thế là gửi người ta mổ rồi cả nhà làm một bữa tươi. Lúc mẹ về thì bếp núc ngổn ngang, bà với cô Hằng đã nấu nướng gần xong rồi. Bữa hôm nay có bao nhiêu là món ngon, nào là lòng dồi này, tiết canh này, thịt lợn hấp này, lợn xào lăn với vừng này, món nào món nấy nóng hổi, thơm lừng làm mọi người cứ nhấp nhổm đến giờ ăn. Cả nhà xì xụp một lúc, khen ngon tấm tắc làm bà nội rất phấn khởi. Bà nấu ăn thì ngon, thịt lợn rừng thơm lừng lại ăn uống nóng sốt nên bố mẹ ngon miệng lắm, chén tì tì. Con ở trong bụng mẹ ăn có thấy ngon không. Hôm nay mẹ bước lên cân mới thấy tá hỏa, ôi mẹ con mình tăng hơn 6kg rồi, chắc là con đang lớn lên khỏe mạnh đây. Có lẽ đợt này mẹ ăn bún móng giò này, ăn vặt ở cơ quan này, ăn tiệc tùng và tẩm bổ nhiều quá nên tăng cân nhanh thế, thảo nào mấy quần áo ngày xưa còn mặc được giờ chật ních cả rồi. Cái bụng mẹ béo tròn cứ phưỡn ra, quần áo ở nhà thường xuyên bị hở bụng như bạn Chaien ấy, ôi thật là ngộ nghĩnh. Mẹ cứ nghĩ đến cảnh Dế đang nằm chơi trong bụng mẹ, mẹ lại thấy yêu quá. Cảm giác làm mẹ thật là thích, con yêu ạ. Cảm ơn con đã mang đến bao nhiêu cảm xúc tuyệt vời cho mẹ.

Mấy hôm nay em Pô hay dỗi hờn lắm, đợt này đòi cái gì mà không được là khóc, ai lắc đầu, chỉ tay ra hiệu không đồng ý với Pô là Pô khóc, chú Kiên quắc mắt nhìn Pô là Pô cũng khóc. Ấy thế mà vừa đánh lạc hướng sang cái khác, vừa chỉ cho cái nọ cái kia thôi là nín liền, lại toét miệng cười, các cụ bảo trẻ con "giòn cười, tươi khóc" quả không sai. Em Pi thì còn bé lắm, cứ nằm chơi rồi lại lim dim ngủ thôi. Mẹ ăn xong nhận bế Pi một lát, em Pi cũng trộm vía bắt đầu nặng tay rồi, bế yêu lắm. Mẹ bế Pi rồi nói chuyện một lát, thế là em ngủ liền, hai má căng hồng. Dế ở trong đấy nhường em con nhỉ, lúc đầu thấy mẹ bế em bé con cứ đạp, sau rồi con ngoan, nhường em con lại thôi.

Tối nay cô Hằng chú Kiên ở lại, cả nhà chơi bài vui quá là vui. Không gian rộn ràng tiếng đánh bài và cười nói. Mẹ cảm thấy cuộc sống thật nhẹ nhàng và ấm áp biết bao. Hôm sau ông nội kể lại, là bà bảo với ông là đúng là niềm vui ấy không tiền nào mua được. Mẹ thấy bà nói rất đúng, hạnh phúc của gia đình là được ở bên nhau, được sum họp đầm ấp, mọi người được cười nói vui vẻ và khỏe mạnh. Đôi khi nghĩ đến ông bà ngoại mẹ lại chạnh lòng, mong dì Nhím về cho nhà cửa đông vui. Lần nào về nhà với ông bà nội cũng vui vẻ, tụ tập rôm rả, nhưng về nhà với ông bà ngoại sao nhà cứ rộng và cứ vắng vẻ thế. Ông bà ngoại thì ít nói, không thích chơi đùa hay trêu trọc, ít chia sẻ nói chuyện nên không khí cứ trầm trầm. Giá như ông bà ngoại vui vẻ, cởi mở dễ gần hơn, bữa com gia đình đầm ấm và rộn ràng hơn, thì cuộc sống của ông bà chắc sẽ trọn vẹn hơn nữa. Từ ngày bố mẹ cưới nhau, mẹ mới hiểu bữa cơm gia đình và sự chia sẻ thông tin trong gia đình quan trọng như thế nào. Ban ngày đã mỗi người một việc, ai cũng bận rộn, về với gia đình, về với bữa cơm, mọi người quây quần bên nhau và chia sẻ thông tin, kể chuyện của mình, trêu đùa nhau và thăm hỏi nhau, mỗi người sẽ gần nhau hơn. Vì thế, bố mẹ đều nhất trí là sau này sẽ trân trọng bữa cơm gia đình, đến giờ ăn cơm thì bố mẹ và các con sẽ cùng nhau ngồi ăn, Dế và Kem sẽ kể cho bố mẹ nghe chuyện ở trường, ở lớp, chuyện bạn bè. Sau này khi các con khôn lớn, dựng vợ, gả chồng, các con lại về ăn cơm với bố mẹ, bố mẹ sẽ chào đón, sẽ nấu những món ngon để cả nhà ngon miệng, sẽ chào đón vợ chồng con cái về ăn cơm như ông bà nội vẫn làm. Mẹ hiểu sau tất cả bận rộn nhọc nhằn, gia đình là nơi trở về, bình yên và thanh thản, giống như lúc bố con về đến cổng, mẹ chạy ra ôm và rúc vào ngực bố con, giống như lúc bố mẹ bấm chuông ông bà nội chạy ra đón chào hỏi thăm, mở cửa, giống như là lúc các cháu Pi và Pô về chơi thì ông bà lọ mọ ra đón từ ngoài ngõ, giống như một ngày tới đây, khi Dế chào đời, bên cạnh mẹ con mình sẽ có bố con, có ông bà hai bên, có các cô các chú....

Dế yêu của mẹ, càng ngày mẹ càng nhận ra đâu là giá trị thực sự của cuộc sống, của tình yêu, của gia đình. Và khi thiên thần Dế của mẹ đến bên bố mẹ, mẹ càng hiểu hơn giá trị của tình mẫu tử. Con sẽ làm thay đổi cuộc sống của bố mẹ, sẽ làm cho cuộc sống của bố mẹ nhiều sự bận rộn hơn, có lẽ cũng điên đầu hơn và cũng thiêng liêng hơn, mới mẻ hơn và yêu thương hơn. Ấy thế nhưng mà bố vẫn quyết tâm gọi con là "thằng quỷ sứ". Haizzz.

Trưa nay mẹ chat với dì Nhím 1 tẹo. Dì Nhím bảo là đọc bài mẹ viết về Dế dì thấy đáng yêu lắm. Dì kể chuyện cho bạn bè nghe mọi người cũng buồn cười. Dì bảo là Dế ngoan, dì sẽ mua cho Dế một con teddy. Mấy hôm vừa rồi dì con bảo là nhớ nhà, muốn về nhà. Mẹ thương dì con quá vì ở xa xôi như thế, nhiều lúc thèm về nhà mà không về được. Bố con thì bảo là bố con đã thấy ngay từ đầu là một năm nên về ít nhất 1 lần rồi, nhưng không hiểu sao ông bà lại để cho dì Nhím đi lâu thế mà không về. Công nhận là những năm tháng ngày xưa mẹ du học, có nhiều bạn bè, nhiều trải nghiệm, nhiều chuyến du lịch, nhiều niềm vui nhưng vẫn luôn có một góc hướng về gia đình, nhớ nhà, nhớ ông bà ngoại và dì Nhím, nhớ Hà Nội lắm. Có đi xa mới biết nhớ nhà. Dế bảo dì nhanh nhanh về chơi với con đi, hi vọng hè năm sau dì Nhím sẽ thu xếp để về chơi với cháu Dế ạ.

23w5d: Hôm nay mẹ đi dạy cho sinh viên và Dế con lại nằm yên trong bụng cho mẹ đi dậy. Lúc sau bố đón mẹ con mình đi ăn bún chả, rồi lại vào quán quen ăn hoa quả dầm. Ôi chao mẹ con mình ăn nhiều thế không biết, lúc sau còn làm thêm cốc sinh tố đu đủ. Mẹ cứ ăn liên tục thế này, chẳng biết Dế có hấp thụ được không và con có ngon miệng không nhỉ?

Buổi chiều đi làm về, mẹ đi mua vài thứ đồ rồi ghé vào hàng quen dưới chân cầu thang để gội đầu. Đang sấy tóc thì bố đi qua, mẹ gọi bố vào xách đồ lên trước rồi mẹ lên sau. Ấy thế mà bố vừa đi khỏi, mẹ vừa đặt mông xuống ghế để sấy tiếp thì con trai đã đạp bụp bụp liên tục mấy cái liền. Ôi thế là mẹ biết con trai đòi bố rồi, mẹ đành bảo em ở quán sấy tóc nhanh rồi ù lên nhà. Về với bố thế là Dế lại ngoan, không đạp nữa. Mẹ bảo với bố là ông con trai bị nghiện bố mất rồi. Bố con khoái chí lắm.

23w6d: Hôm qua mẹ mua cái cân sức khỏe về để theo dõi cân nặng, kể ra bây giờ mẹ con mình tăng cân cũng kha khá rồi nên mẹ sẽ ăn uống vừa phải, không để quá đà. Vừa dặn lòng như thế, trưa nay cơ quan mẹ lại đi ăn liên hoan và ăn toàn hải sản. Nào là ốc mít xào cay, râu mực hấp sa tế, ốc luộc, ngao hấp, tôm nướng, mực trứng chiên, sò huyết nướng, ốc gai nướng, miến xào cua, cháo ngao - tôm. Ôi mẹ ăn cơ man là nhiều thứ, rồi hai mẹ con mình no lặc lè. Món nào cũng ngon mà mẹ thì lại thích hải sản vô cùng. Ăn trưa xong thiếu rau, cả phòng lại mua chè về ăn. Ôi thật là tuần lễ ẩm thực, thế này thì bạn Dế lại bị bố gọi là "béo lùn, chân ngắn" mất thôi.

No comments:

Post a Comment