Ngày gió mùa về, chớm lạnh… Người đi trên phố như hối hả hơn trong cơn gió chiều nay. Những chiếc áo hai dây, váy ngắn và quần sóc đã nhanh chóng được thay thế bởi quần dài, áo khóac và khăn quàng…Có vẻ như mùa thu đã về, mở đầu bằng những đợt gió lạnh, và chỉ vài hôm nữa thôi sẽ thấy lá vàng, lá đỏ ở khắp nơi…mùa thu châu Âu lại sắp về…Cây sồi già lại lung lay trước cái lạnh…
Những ngày gió này làm lòng người dịu lại và trùng xuống, tay gõ bàn phím lạnh cóng, làn da se se man mát và mái tóc cũng phấp phới vội vàng hơn theo mỗi nhịp bước đi…
Có lẽ sẽ không có gì đặc biệt nếu như ngày hôm nay không phải là ngày được sưởi ấm bởi những nụ cười thật thân thiện. Một nụ cười nhẹ nhàng với một giọng nói với theo “good luck” của một người bạn quốc tế, một nụ cười thân thiện của một chị ở teaching office khi thấy mình cuối cùng cũng đến được đúng lúc để mượn được cái quyển luận văn năm ngoái, Một nụ cười của anh nhân viên ở Postroom rất hiền với đôi mắt cũng cười rất có duyên. Một người đàn ông lịch thiệp đứng lại nhường đường cho mình với một nụ cười nhã nhặn. Một người phụ nữ tay khệ nệ bê đồ vẫn dừng lại níu cái cửa cho mình với nụ cười thật ấm áp…và họ hay nói “You’re welcome”, có thể đó chỉ là một phép lịch sự xã giao của những người ở đây thôi, nhưng hôm nay lại bị siêu lòng bởi câu nói ấy cùng với những nụ cười ấy…
Mọi người vẫn bảo người Anh lạnh lùng, nhưng tôi không hoàn toàn nghĩ vậy, bởi với tôi họ mang lại những điều ấm áp và thân thiện tỏa ra từ những nụ cười…ít nhất là vào những ngày gió lạnh như thế này…
No comments:
Post a Comment