Monday, 25 October 2010

Tản mạn chuyện ảnh cưới...


Mùa thu đến, nhẹ nhàng thay thế những tia nắng vàng oi ả của mùa hè bằng những ánh sáng bàng bạc, rồi nhẹ nhàng hơn, thay thế màu lá xanh của mùa xuân hạ bằng màu lá vàng đỏ đặc trưng của mùa, thay thế những chiếc áo hai dây, váy ngắn bằng những tấm áo khoác mỏng, rồi áo len rồi thì khăn quàng....

Mùa thu đến, mùa tựu trường đến, học trò sau mấy tháng nghỉ ngơi thư giãn lại quay lại với sách vở, lại dán lên tường một thời gian biểu mới và lại bắt đầu những ngày đèn sách, với những khái niệm mới, những bài giảng, những giáo viên mới, sự học hành trải dài theo mùa và cuộc sống tiếp tục khi mùa thu đến...

Mùa thu đến đồng nghĩa với mùa cưới cũng đến. Mùa thu luôn là mùa tuyệt vời để làm nên những ngày khó quên của các đôi tình nhân, là mùa mà tiết trời se lạnh, hương hoa sữa nồng nàn và ngọn gió heo may nhè nhẹ khiến những ai ít lãng mạn nhất cũng nao lòng mà ngẩn ngơ....Mùa thu nào cũng vậy, nhận trên tay tấm thiệp hồng của những người quen, cảm giác vui vui cho những lứa đôi yêu nhau, mong muốn một điều gì đó ấm áp, bền vững cho những con người quyết định gắn bó với nhau cả đời vào mùa thu ấy...

Mùa thu năm nay cũng vậy, nhận một tấm thiệp hồng của chị, rồi đọc được những dòng chữ như "đang nuôi tóc dài để..." hay bất ngờ hơn khi một sáng thức dậy thấy những relationship status được đổi từ single sang "in a relationship" để chuẩn bị ko lâu sau đó sẽ là "married to..."...Cảm thấy một niềm vui nhè nhẹ dâng lên trong lòng, mới đó còn xung quanh mình là những cô gái vô tư, là những ánh mắt cười trong veo và ngơ ngác, giờ nhận ra mọi người lớn cả rồi, đã đến lúc có những tổ ấm nhỏ bé của riêng mỗi người...

Ấn tượng nhất và gây chú ý nhất vẫn là những tấm ảnh cưới...Cô dâu có thể mặc áo dài hoặc váy cưới, chú rể có thể là vest hoặc cũng có khi là áo the khăn xếp. Áo cưới thì đủ màu, từ màu trắng tinh khiết quen thuộc,  cho tới màu đỏ rực rỡ tươi tắn, mà cũng có thể là màu xanh của biển cả hay màu hồng, màu vàng. Màu áo của chú rể thì ít sự lựa chọn hơn những cũng ko kém phần đa dạng như trắng, đen, vàng, nâu...Bối cảnh chụp ảnh cưới thì càng không có giới hạn, từ những cảnh vật thân quen như những con phố, những hàng cây của thành phố, cho tới các công viên, các hồ nước, các cây cầu....Có thể từ đầm sen ra tới nhà hát lớn. Có thể từ Hà Nội lên tới Mộc Châu. Có những tấm ảnh chụp ngoài biển, hay những đôi cầu kì có thể dẫn nhau lên núi. Đã là ngày trọng đại thì ko ai tiếc tiền và công sức để làm cho nó hoàn hảo. Cô dâu nào cũng muốn mình thật đẹp, đẹp nhất, rực rỡ nhất, đôi tình nhân nào cũng muốn tấm ảnh cưới của mình hoàn hảo, để đời. Ai cũng muốn ngày cưới của mình là ngày thật vui và đáng nhớ. Công sức bỏ ra cho ngày cưới, cho những tấm ảnh cưới, cho tình yêu và hôn nhân của những người con trai, con gái đã và đang yêu ấy vì thế mà khó có thể đo đếm được....

Và kết quả là những tấm ảnh cưới đẹp long lanh, với chất lượng ảnh tuyệt kĩ, với nước màu và không gian đẹp mê hồn, với những hiệu chỉnh ánh sáng và màu sắc không thể chê được. Cô dâu thì đep tuyệt vời và hãnh diện đứng cạnh chú rể, người không kém phần lung linh với những ánh mắt nhìn yêu thương, với những cử chỉ thân mật và êm ái...Những ngày tháng quan trọng ấy được ghi lại đẹp đến nỗi ko chỉ người trong cuộc mà người ngoài ngồi xem ảnh, như mình đây cũng phải ngẩn ngơ. Ơ này là góc phố quen thuộc, này là con đường mình vẫn hay đi, nay xuất hiện trên ảnh cưới đẹp đến ngỡ ngàng, và tình yêu, nếu đúng như trong những bức ảnh ấy thì xứng đáng với tên gọi từ xưa đến nay dành cho nó, đó là "điều đẹp đẽ nhất trong cuộc sống này"....

Chỉ có một chút bâng khuâng, rằng bao nhiêu người trong số những đôi trai gái ấy, bao nhiêu tình yêu trong số những tình yêu ấy, bao nhiêu khoảnh khắc trong số những tấm ảnh ấy sẽ còn lại mãi cùng với thời gian...Sẽ có bao nhiêu cuộc hôn nhân sau đó kết thúc bởi việc cãi vã, mắng mỏ hay tệ hơn là li thân, li dị. Bao nhiêu trong số những con người đang tay trong tay kia rồi sẽ có ngày đứng trước tòa và đòi chia làm đôi đường, bao nhiêu đứa trẻ tương lai là kết quả của những tình yêu ấy rồi sẽ phải khóc khi nhìn lại  những tấm ảnh của ngày hạnh phúc nhất của bố mẹ chỉ còn như là kỉ niệm của quá khứ xa xưa...

Tôi chợt buồn tự hỏi, liệu những con người ngày nay đang ngoại tình, đang kí vào đơn li hôn, đang dành những lời lẽ cay nghiệt để mắng mỏ nhau hàng ngày, họ có còn nhớ tới những bức ảnh cưới năm xưa? Có còn nhớ tới lúc chú rể kề môi vào má của người con gái mình như là đang thì thầm những điều đẹp đẽ nhất, khi mà chú rể bế cô gái ấy lên như muốn nâng người con gái của anh ấy trọn một đời, khi mà cô dâu tựa vào chú rể, như muốn trao trọn cả niềm tin và tình yêu vào người con trai vững vàng ấy...Liệu những con người đang nhìn về hai hướng, đang quay lưng về phía nhau, đang li thân kia có còn nhớ những khoảnh khắc tạo nên bức ảnh của họ, khi hai người nhìn nhau trìu mến, hay khi họ cùng nhìn về một hướng với ánh mắt đầy sự háo hức, đó là hướng tương lai, đó là hiện tại của họ bây giờ? Liệu trong cuộc sống cơm áo gạo tiền bộn bề ấy, có lúc nào họ còn cảm thấy lung linh, hạnh phúc, xốn xang như ngày họ đến với nhau, ước hẹn thề nguyền chia sẻ với nhau một cuộc đời với mọi yêu thương và cả khó khăn thử thách...

Người ta chọn ngày để đến với nhau, để chính thức đánh dấu một sự sóng đôi, để chụp lại những tấm ảnh cưới thật cầu kì công phu ghi lại khoảnh khắc hạnh phúc, "một lần trong đời" bên nhau...nhưng cũng hãy dành sự nâng niu, trân trọng và yêu thương ấy cho suốt cuộc đời này....để những khoảnh khắc được ghi lại ấy mãi đẹp, để những tấm ảnh ấy ko chỉ là một khoảnh khắc mà là một hành trình, để họ cảm nhận được tình yêu ko chỉ qua ánh mắt của chính họ ngày hôm ấy, mà họ cảm nhận tình yêu khi cùng nhau ngồi xem lại những tấm ảnh ngày xưa, khi già rồi vẫn nắm tay nhau trên phố, khi những cụ già có great great grand children vẫn tủm tỉm kể về nửa kia của cuộc đời mình, với ánh mắt long lanh như ngày chụp tấm ảnh ấy. Để cho khoảnh khắc người đàn ông bế cô dâu của mình ko chỉ là một phút chụp ảnh, mà sẽ là cả đời nâng niu... Chỉ xin đừng để những tấm ảnh ấy trở thành quá khứ, trở thành những gì mãi mãi ko còn tồn tại...bởi hôn nhân ko phải là kết thúc, đó là sự bắt đầu....

Có lẽ chụp ảnh cưới ở đâu, trang điểm ra làm sao, cô dâu xinh đẹp như thế nào với tôi ngày càng trở nên ít quan trọng hơn, mà điều quan trọng là ai là người đứng bên mình, cùng mình chia sẻ cả hành trình cuộc đời ấy, và cả 2 sẽ yêu thương nhau như thế nào...Khi ấy, dù tấm ảnh cưới có đơn giản thế nào, có thể ko hoa hoét, ko cảnh đẹp, ko chỉnh sửa, nhưng có 2 con người thực sự yêu và muốn gìn giữ nhau, là tấm ảnh cưới đẹp nhất. Và để cho 30, 50, 70 năm sau, người con trai ấy vẫn có thể trìu mến nhìn cô gái của mình với những nếp nhăn trên mặt, với bàn tay nhăn nheo lọm khọm, người con gái vẫn âu yếm chăm sóc người chồng của mình dù tóc có thể đã rụng, dù răng đã thưa...ấy là tấm ảnh đẹp nhất....

Viết cho mùa thu này, mùa cưới của bạn bè tôi và chúc cho tình yêu của mọi người mãi đẹp...

1 comment:

  1. đúng là một câu chuyện hay và ý nghĩa

    Trọng Nghĩa – Thiết kế
    -------------------------------------------------------------------
    Xem chi tiết về Những địa điểm chụp ảnh cưới đẹp ở Hồ Cốc, Long Hải
    Hoặc nhung dia diem chup anh cuoi dep o Ho Coc, Long Hai

    ReplyDelete