Monday, 16 September 2013

Nhật ký của mẹ: Tuần thứ 17 (15 - 21/09/2013)


Tuần này xáo trộn nhiều cảm xúc khiến mẹ không biết mình nên vui hay nên lo lắng và buồn nữa.

16w0d - 14/9: Hôm nay là ngày con tròn 16 tuần, mẹ con mình đi khám chỗ bác sỹ Soạn. Bố phải đi ăn cưới ở Quảng Ninh nên mẹ con mình tự đi, được cái phòng khám cũng dễ tìm. Có điều mẹ không ngờ hôm nay phòng khám lại đông như vậy, mọi người nói với mẹ là bình thường vắng lắm, không phải chờ lâu, vậy mà hôm nay mẹ con mình ngồi chờ tận gần 2 tiếng mới được khám. Trước khi vào khám mẹ được đo huyết áp và thử nước tiểu, nhìn chung các chỉ số đều bình thường nên mẹ yên tâm ngồi chờ khám. Ở phòng khám này bác sĩ cho cả người nhà vào cùng, nên có một số bạn em bé có cả bố mẹ cùng vào hoặc cả mẹ và bà ngoại cùng vào để nhìn màn hình siêu âm. Nếu bố con mà ở đây khéo bố con cũng thích vào ấy chứ.

Mẹ vào khám, bác sĩ đọc các chỉ số cho y tá và sau vài phút thì kết luận là bình thường. Mẹ vui lắm. Mẹ rón rén hỏi bác sĩ con là con trai hay con gái, rón rén vì ngại bị bác sĩ từ chối như lần siêu âm trước. Bác sĩ bảo là "con trai" và cười. Mẹ cũng toét miệng cười. Con là Ếch hay là Kem bố mẹ đều yêu mà. Khám xong xuôi thì mẹ còn mình về nhà ăn cơm với bà ngoại, vì trưa nay ông ngoại đi câu cá nên bà ăn cơm có 1 mình. Trên đường về thì bố gọi hỏi thăm tình hình, nghe thông tin là con khỏe mạnh bố thích lắm, lúc mẹ bảo bố là "Bác sĩ bảo là con trai, anh chuẩn bị sắm nhà cho con đi" thì bố con cười tít. Mẹ gọi điện cho dì Nhím, dì Nhím phấn khởi lắm, nhưng dì Nhím không thích gọi con là Ếch vì sợ ngố, Nhưng con thì làm sao mà ngố được.

Mẹ và bà trưa nay ăn trứng vịt lộn, bánh cuốn với cả chè bà nấu từ đỗ xanh và bí đỏ, khá là bổ dưỡng con nhỉ. Ăn xong mẹ con mình lăn kềnh ra sofa ngủ một lèo đến gần 4h chiều. Trong lúc lim dim mơ màng mẹ thấy bà ngoại cứ gọi mẹ con mình dậy ời ời ấy. Chiều dậy mẹ con mình làm triple test. Mẹ tưởng là có kết quả ngay không ngờ người ta chỉ lấy máu thôi còn kết quả thì một tuần nữa mới có. Hi vọng là mọi thứ đều ổn cả.

Mẹ gọi báo cho ông bà nội là con vẫn ổn, ông bà vui lắm, nghe tin cháu nội là con trai ông bà càng phấn khởi. Cháu nào ông bà cũng thích bố mẹ cũng yêu mà.

Mẹ con mình về nhà một lúc thì bố con về. Bố con vui lắm. Tối nay bà ngoại sang ăn cơm với cả nhà đấy, bà lại mang thêm chè cho cả nhà ăn.

Tối nay mọi thứ đang tốt lành thì có một tin không vui kéo đến. Bác Đức gọi về cho mẹ hỏi thăm tình hình hai mẹ con, đồng thời hỏi mẹ về bạn Sushi nhà cô Mi. Mẹ không biết có chuyện gì, lên FB cô Mi đọc mà vỡ òa trong đau đớn. Bạn Sushi bị mắc bệnh hiểm nghèo nên cô Mi không giữ được và buộc phải bỏ. Ôi mẹ thương quá, bạn Sushi hơn con 4 tuần tuổi, và mẹ nhớ hôm nào còn ngồi ăn với cô Mi, cô Mi cho mẹ xem ảnh bạn Sushi lúc 12 tuần rất xinh yêu mà. Ôi mẹ cảm thấy sợ hãi, cảm thấy lo lắng cho cô Mi, cho con, thiên thần nhỏ bé của mẹ. Mẹ gọi cho cô Mi và mọi người mà không liên lạc được, không biết là có chuyện gì nữa... Mẹ thấy sợ lắm.

16w1d: Hôm nay là ngày chủ nhật nghỉ ngơi của mẹ con mình. Sáng sớm bố đi học lái xe, mẹ con mình ngủ nướng thêm chút rồi đi chợ, nấu nướng ăn trưa chờ bố về. Buổi chiều bố con được nghỉ học nên cả nhà xem Olympia xong lăn kềnh ra ngủ. Hình như con ngủ ngoan lắm vì mẹ chả thấy có mó máy gì cả, nên mẹ cũng ngủ ngon lành, ngoài kia trời đã về chiều từ bao giờ. Cả nhà mình ngủ dậy cũng là gần 5h chiều, ăn chè đỗ đen xong rồi đi dạo. Bố mẹ sẽ cố gắng dành thời gian chăm sóc con để con khỏe mạnh. Chuyện bạn Sushi nhà cô Mi xảy ra hôm qua làm bố mẹ thực sự lo lắng.

Bố mẹ đi dạo qua hết đường làng ngõ xóm, lòng vòng khắp nơi vừa đi vừa nói chuyện, vừa ôn lại những ngày đầu tiên mẹ tò mò và phát hiện ra có con trong cuộc sống của bố mẹ, sự hạnh phúc cứ tăng dần tăng dần. Cô Mi có lẽ cũng vậy, vậy mà bây giờ, cô ấy buộc phải tạm biệt bạn Sushi. Con nhớ là con phải cố gắng nhé, mẹ con mình sẽ cũng phấn đấu để khỏe mạnh, để con ra đời với bố mẹ, bởi bố mẹ yêu con nhiều lắm.

Buổi tối bố đưa mẹ con mình đi ăn. Phố phường sắp trung thu nên đông đúc nhộn nhịp vô cùng. Các tuyến phố cổ hầu hết bị chặn đường làm chợ đêm. Trẻ con được các phụ huynh cho ra đường chơi đông lắm. Mẹ cũng mong sớm có ngày bố mẹ dẫn Ếch và Kem đi chơi trung thu. Con sẽ mặc thật đẹp, ra đường ngắm phố phường bằng đôi mắt trẻ thơ. Bố mẹ sẽ chỉ cho con đèn ông sao, đèn kéo quân, mặt nạ và bao nhiêu món đồ chơi lung linh khác nữa...

Luôn lách mãi mới đến được hàng bún ngan bố mẹ hay ăn. Đây là hàng bún nhà bác cô Tú, làm lâu năm rồi và rất ngon. Bố mẹ ăn hết nửa con ngan, một bát tiết và măng to cùng với một bát miến trộn cho 2 người. Ôi lâu lâu mẹ mới ăn no đến vậy, nhưng mẹ thấy rất thoái mái vì mẹ mong con sẽ khỏe mạnh đủ chất. Từ hồi nghén đến giờ, mẹ rất sợ thịt lợn và cá nhưng lại rất thích thịt các loại bún miến, mì và các loại hoa quả trái cây có vị chua như bưởi chua, cóc, ổi... Buồn cười quá, không hiểu sau này ra đời sở thích ăn uống của con có như thế không nhỉ. Hôm nay bố mẹ ăn bún ngan rất ngon miệng, hi vọng là con cũng thích và ăn được nhiều. Từ hồi có bầu đến giờ mẹ chưa tăng cân nào, bà ngoại có vẻ lo lắng nhưng mẹ nghĩ là con vẫn ổn, phải không con yêu. Con cố gắng hấp thụ tốt vào nhé.

Ăn xong bún ngan mẹ lại thèm kem và sữa chua, bố lại cho mẹ con mình đi ăn sữa chua mít. Ôi mẹ thích cái quãng thời gian này biết bao, mẹ ăn uống thật thỏai mái, bà ngoại còn gọi điện dặn là ăn được gì cứ ăn, cố gắng ăn nhiều vào.

16w2d: Hôm nay mẹ đi làm trong tâm trạng vẫn còn nhiều lo lắng. Nhận được tin nhắn của cô Tú, mẹ được biết là bạn Sushi nhà cô Mi bị tim bẩm sinh do cô Mi bị cúm trong thời gian 3 tháng đầu. Ôi mẹ thương cô Mi, thương bạn Sushi quá. Chắc là bạn Sushi đau lắm.

Mẹ cứ nhớ lần cô Mi khoe là bạn ấy là con gái, và lúc 16 tuần đã thấy bạn ấy máy lần đầu tiên rồi, cô Mi hạnh phúc lắm, ấy vậy mà sao nghiệt ngã, bạn ấy lại không thể ở lại bên bố mẹ...Sau này con cứng cáp, mẹ cho con đến chơi với cô Mi, cô Tú, cô Hà và rất nhiều các cô các chú khác nữa nhé. Mẹ định ghé thăm cô Mi nhưng chắc cô Mi còn đang buồn lắm nên không muốn gặp ai, hi vọng là cô Mi sẽ sớm bình tâm lại, con yêu nhỉ. Mẹ nghe chuyện mà sợ lắm, bố cũng rất lo vì đợt trước khi con mới 8 tuần bố cũng bị cúm và mẹ có vào thăm một vài lần. Dù đã cách li những cúm dễ lây lắm nên mẹ vẫn hơi sợ. Bố mẹ đều lo nhưng mẹ tin ở mẹ con mình, rằng mọi chuyện sẽ ổn. Mấy người bạn mẹ có được con cái đều vất vả lắm, nên mẹ rất sợ, rất sợ có chuyện gì không hay xảy ra với con yêu...Con không được bỏ bố mẹ đi đâu con nhé...

Cầu mong cho Sushi bình yên...

16w5d: Hôm nay con lại kẽo kẹt cùng mẹ lên lớp dạy buổi thứ 2 của chương trình. Hôm nay đỡ vất vả hơn vì bố chở mẹ con mình đi, mẹ ngồi sau xe bố, mắt nhắm mắt mở vì vẫn còn buồn ngủ. May mà cả nhà mình đi sớm nên đỡ tắc đường, mẹ con mình còn kịp ăn cái bánh mỳ kẹp gà cốm.
Buổi trưa, bố lại đến đón và cho hai mẹ con đi ăn vịt, hihi, đúng là sở trường của con hay sao ý mà mẹ ăn tì tì, hai bố mẹ ăn hết nửa con vịt mà ko thấy xi nhê gì trong bụng, nên lại làm thêm bát miến nữa. Ôi chao thật là no và đã đời. Hi vọng sau này con sẽ dễ ăn uống giống bố mẹ. Ăn xong mẹ con mình lại ăn hoa quả dầm trong khi bố con ăn sữa chua nếp cẩm. Mẹ thấy thật là mãn nguyện với một buổi trưa ăn uống tĩ tã. Hi vọng là cả 2 bố con cùng no nê thỏai mái. Không biết mỗi lần mẹ ăn no như thế con có thấy ngon miệng không nhỉ?

16w6d - 20/9/2013: Hôm nay là ngày hội UEA Alumni tại Hà Nội. Bố định không đi nhưng thấy mẹ có vẻ hứng thú nên lại chở mẹ đi. Tuy ở HN có gần 70UEA alumni nhưng hôm nay có mỗi 13 người đến, kể cả bố mẹ và một bác người Anh. Không khí vui vẻ, có những người mẹ biết, có những người mẹ không biết. Thú vị nhất là trong đoàn có tới 3 người có bầu đều dự sinh vào tháng 3/2014. Vậy là con yêu sắp có nhiều bạn để chơi cùng rồi. Hôm nay cô Trang Bùi ăn mặc rất xinh, các cô bác khác cũng vậy. Bố con lúc đầu là nam duy nhất, sau đó có thêm bác Long và bác người Anh đến nên bố có thêm người để trò chuyện. Cả nhóm chia làm 2 đội (boys & girls) để chơi đố vui về UEA. Và kết quả là nhóm Boys đã chiến thắng với tỉ số 3.5 -2.0. Trong số mấy câu hỏi mà đội Girls trả lời đúng, có 1 câu mẹ trả lời được, với đáp án là "Zigurat", đấy là tên tòa nhà zigzag Norfolk và Suffolk và cũng là tên tờ báo của trường UEA. Mẹ tình cờ giữ lại tờ báo đến tận bây giờ nên còn nhớ được. Sau này con có muốn sang UEA học không con yêu? Gặp những cựu sinh viên, học viên từ UK trở về, mẹ mong Ếch và Kem của mẹ sau này cũng khôn lớn, trưởng thành, tìm học bổng ra nước ngoài học tập, trải nghiệm cuộc sống ở những nước văn minh để sau này bố mẹ lại ngồi nghe con kể chuyện... Trên bàn làm việc của bố mẹ ở CQ bây giờ là tấm ảnh bố mẹ chụp hồi yêu nhau tại JIC, UEA, mỗi lần nhìn thấy mẹ lại nhớ những ngày còn ở sứ xở sương mù lắm... Khi nào con ra đời, bố mẹ sẽ kể con nghe...

No comments:

Post a Comment