Monday, 23 September 2013

Nhật ký của mẹ: Tuần thứ 18 (22 - 28/09/2013)


17w1d - 22/9/2013: Hôm nay bố mẹ ra lấy kết quả xét nghiệm Triple Test, trộm vía các nguy cơ đều thấp, mẹ hi vọng con sẽ ra đời bình an, khỏe mạnh. Hôm nay cũng là sinh nhật cô Minh, bố mẹ đến chơi và tặng quà sinh nhật. Cô Minh ở viện trông em Pi suốt, chỉ có buổi tối là tranh thủ về ăn cơm tắm giặt thôi. Đúng là có nuôi con mới biết lòng cha mẹ. Ở cơ quan mẹ, các anh chị bé cũng bị ốm nhiều làm các bố các mẹ lo lắng lắm. Ếch và Kem sau này ăn uống ngoan, ngủ ngoan để khỏe mạnh ít ốm, bố mẹ cho đi chơi nhé.

17w2d: Hôm vừa rồi mẹ đọc thông tin thì người ta bảo thời gian này có bầu hay bị nằm mơ lắm, mà mẹ thấy đúng thế thật. Mấy hôm vừa rồi mẹ đều nằm mơ, toàn những giấc mơ lộn xộn buồn cười lắm. Hôm qua mẹ nằm mơ thấy dì Nhím, cậu Tùng, cậu Quang, cậu Linh của con cùng với mẹ đi học cấp 2 ở trường Nguyễn Trường Tộ. Khi hết giờ học, mẹ tìm mãi không thấy xe của mình ở đâu, nên lo lắng lắm, me đi tìm và lạc hun hút xuống đường hầm nào đó...Sau đó mẹ tỉnh dậy và lại chìm vào một giấc mơ khác... Liệu con ở trong đó có đang nằm mơ điều gì không nhỉ?

Hôm nay dì Nhím bảo mẹ là lúc vào H&M chỉ muốn mua hết đồ trẻ em về cho con đấy. Con ở trong đấy ngoan, mau ăn chóng lớn rồi ra đời dì mua nhiều quà cho con nhé.

17w3d: Hôm nay tình cờ mẹ tìm thấy quyển luận văn Thạc sỹ mà trường UEA gửi về cho mẹ. Nhìn những dòng chữ do chính mình làm ra, chính mình nghiên cứu mẹ thấy tự hào lắm, nhưng cũng thấy buồn lắm. Nơi mẹ đang làm là một cơ sở giáo dục, và mẹ cũng đang giảng dậy, vậy mà mẹ chẳng có ý tưởng đọc thêm tài liệu hay trau dồi thêm kiến thức, làm sao có thể trở thành một nhà giáo giỏi đây chứ đừng nói đến việc làm tiến sỹ. Đúng là việc học tập cần có một môi trường. Ngày mẹ làm Thạc sỹ bên kia, cũng vất vả khổ sở mới xong được luận văn, nhưng mọi thứ diễn ra một cách rất tự nhiên, bình thừong và mẹ tự đánh giá luận văn của mình không phải loại quá xuất sắc. Vậy mà giờ đây, khi mở những trang viết ngày xưa ra, mẹ không tin nổi mình làm được như thế, mẹ không hiểu chính những dòng chữ mẹ đã viết ra, mẹ đã quên biết bao nhiêu điều ngày xưa mẹ tích lũy được... Bố con cũng đầy những thành tích đáng tự hào, tấm bằng TS có được một cách thực lực, chỉ tiếc là về VN điều kiện không cho phép bố con phát triển nghiên cứu nhiều hơn. Bố mẹ hi vọng sau này con có những ước mơ của riêng mình và con sẽ tìm cách biến chân trời ước mơ của con thành hiện thực.

Mấy ngày nay mẹ hay xem clip tranh cát, có một vài clip rất hay và xúc động, mẹ gửi tặng con yêu nhé.

Monday, 16 September 2013

Nhật ký của mẹ: Tuần thứ 17 (15 - 21/09/2013)


Tuần này xáo trộn nhiều cảm xúc khiến mẹ không biết mình nên vui hay nên lo lắng và buồn nữa.

16w0d - 14/9: Hôm nay là ngày con tròn 16 tuần, mẹ con mình đi khám chỗ bác sỹ Soạn. Bố phải đi ăn cưới ở Quảng Ninh nên mẹ con mình tự đi, được cái phòng khám cũng dễ tìm. Có điều mẹ không ngờ hôm nay phòng khám lại đông như vậy, mọi người nói với mẹ là bình thường vắng lắm, không phải chờ lâu, vậy mà hôm nay mẹ con mình ngồi chờ tận gần 2 tiếng mới được khám. Trước khi vào khám mẹ được đo huyết áp và thử nước tiểu, nhìn chung các chỉ số đều bình thường nên mẹ yên tâm ngồi chờ khám. Ở phòng khám này bác sĩ cho cả người nhà vào cùng, nên có một số bạn em bé có cả bố mẹ cùng vào hoặc cả mẹ và bà ngoại cùng vào để nhìn màn hình siêu âm. Nếu bố con mà ở đây khéo bố con cũng thích vào ấy chứ.

Mẹ vào khám, bác sĩ đọc các chỉ số cho y tá và sau vài phút thì kết luận là bình thường. Mẹ vui lắm. Mẹ rón rén hỏi bác sĩ con là con trai hay con gái, rón rén vì ngại bị bác sĩ từ chối như lần siêu âm trước. Bác sĩ bảo là "con trai" và cười. Mẹ cũng toét miệng cười. Con là Ếch hay là Kem bố mẹ đều yêu mà. Khám xong xuôi thì mẹ còn mình về nhà ăn cơm với bà ngoại, vì trưa nay ông ngoại đi câu cá nên bà ăn cơm có 1 mình. Trên đường về thì bố gọi hỏi thăm tình hình, nghe thông tin là con khỏe mạnh bố thích lắm, lúc mẹ bảo bố là "Bác sĩ bảo là con trai, anh chuẩn bị sắm nhà cho con đi" thì bố con cười tít. Mẹ gọi điện cho dì Nhím, dì Nhím phấn khởi lắm, nhưng dì Nhím không thích gọi con là Ếch vì sợ ngố, Nhưng con thì làm sao mà ngố được.

Mẹ và bà trưa nay ăn trứng vịt lộn, bánh cuốn với cả chè bà nấu từ đỗ xanh và bí đỏ, khá là bổ dưỡng con nhỉ. Ăn xong mẹ con mình lăn kềnh ra sofa ngủ một lèo đến gần 4h chiều. Trong lúc lim dim mơ màng mẹ thấy bà ngoại cứ gọi mẹ con mình dậy ời ời ấy. Chiều dậy mẹ con mình làm triple test. Mẹ tưởng là có kết quả ngay không ngờ người ta chỉ lấy máu thôi còn kết quả thì một tuần nữa mới có. Hi vọng là mọi thứ đều ổn cả.

Mẹ gọi báo cho ông bà nội là con vẫn ổn, ông bà vui lắm, nghe tin cháu nội là con trai ông bà càng phấn khởi. Cháu nào ông bà cũng thích bố mẹ cũng yêu mà.

Mẹ con mình về nhà một lúc thì bố con về. Bố con vui lắm. Tối nay bà ngoại sang ăn cơm với cả nhà đấy, bà lại mang thêm chè cho cả nhà ăn.

Tối nay mọi thứ đang tốt lành thì có một tin không vui kéo đến. Bác Đức gọi về cho mẹ hỏi thăm tình hình hai mẹ con, đồng thời hỏi mẹ về bạn Sushi nhà cô Mi. Mẹ không biết có chuyện gì, lên FB cô Mi đọc mà vỡ òa trong đau đớn. Bạn Sushi bị mắc bệnh hiểm nghèo nên cô Mi không giữ được và buộc phải bỏ. Ôi mẹ thương quá, bạn Sushi hơn con 4 tuần tuổi, và mẹ nhớ hôm nào còn ngồi ăn với cô Mi, cô Mi cho mẹ xem ảnh bạn Sushi lúc 12 tuần rất xinh yêu mà. Ôi mẹ cảm thấy sợ hãi, cảm thấy lo lắng cho cô Mi, cho con, thiên thần nhỏ bé của mẹ. Mẹ gọi cho cô Mi và mọi người mà không liên lạc được, không biết là có chuyện gì nữa... Mẹ thấy sợ lắm.

16w1d: Hôm nay là ngày chủ nhật nghỉ ngơi của mẹ con mình. Sáng sớm bố đi học lái xe, mẹ con mình ngủ nướng thêm chút rồi đi chợ, nấu nướng ăn trưa chờ bố về. Buổi chiều bố con được nghỉ học nên cả nhà xem Olympia xong lăn kềnh ra ngủ. Hình như con ngủ ngoan lắm vì mẹ chả thấy có mó máy gì cả, nên mẹ cũng ngủ ngon lành, ngoài kia trời đã về chiều từ bao giờ. Cả nhà mình ngủ dậy cũng là gần 5h chiều, ăn chè đỗ đen xong rồi đi dạo. Bố mẹ sẽ cố gắng dành thời gian chăm sóc con để con khỏe mạnh. Chuyện bạn Sushi nhà cô Mi xảy ra hôm qua làm bố mẹ thực sự lo lắng.

Bố mẹ đi dạo qua hết đường làng ngõ xóm, lòng vòng khắp nơi vừa đi vừa nói chuyện, vừa ôn lại những ngày đầu tiên mẹ tò mò và phát hiện ra có con trong cuộc sống của bố mẹ, sự hạnh phúc cứ tăng dần tăng dần. Cô Mi có lẽ cũng vậy, vậy mà bây giờ, cô ấy buộc phải tạm biệt bạn Sushi. Con nhớ là con phải cố gắng nhé, mẹ con mình sẽ cũng phấn đấu để khỏe mạnh, để con ra đời với bố mẹ, bởi bố mẹ yêu con nhiều lắm.

Buổi tối bố đưa mẹ con mình đi ăn. Phố phường sắp trung thu nên đông đúc nhộn nhịp vô cùng. Các tuyến phố cổ hầu hết bị chặn đường làm chợ đêm. Trẻ con được các phụ huynh cho ra đường chơi đông lắm. Mẹ cũng mong sớm có ngày bố mẹ dẫn Ếch và Kem đi chơi trung thu. Con sẽ mặc thật đẹp, ra đường ngắm phố phường bằng đôi mắt trẻ thơ. Bố mẹ sẽ chỉ cho con đèn ông sao, đèn kéo quân, mặt nạ và bao nhiêu món đồ chơi lung linh khác nữa...

Luôn lách mãi mới đến được hàng bún ngan bố mẹ hay ăn. Đây là hàng bún nhà bác cô Tú, làm lâu năm rồi và rất ngon. Bố mẹ ăn hết nửa con ngan, một bát tiết và măng to cùng với một bát miến trộn cho 2 người. Ôi lâu lâu mẹ mới ăn no đến vậy, nhưng mẹ thấy rất thoái mái vì mẹ mong con sẽ khỏe mạnh đủ chất. Từ hồi nghén đến giờ, mẹ rất sợ thịt lợn và cá nhưng lại rất thích thịt các loại bún miến, mì và các loại hoa quả trái cây có vị chua như bưởi chua, cóc, ổi... Buồn cười quá, không hiểu sau này ra đời sở thích ăn uống của con có như thế không nhỉ. Hôm nay bố mẹ ăn bún ngan rất ngon miệng, hi vọng là con cũng thích và ăn được nhiều. Từ hồi có bầu đến giờ mẹ chưa tăng cân nào, bà ngoại có vẻ lo lắng nhưng mẹ nghĩ là con vẫn ổn, phải không con yêu. Con cố gắng hấp thụ tốt vào nhé.

Ăn xong bún ngan mẹ lại thèm kem và sữa chua, bố lại cho mẹ con mình đi ăn sữa chua mít. Ôi mẹ thích cái quãng thời gian này biết bao, mẹ ăn uống thật thỏai mái, bà ngoại còn gọi điện dặn là ăn được gì cứ ăn, cố gắng ăn nhiều vào.

16w2d: Hôm nay mẹ đi làm trong tâm trạng vẫn còn nhiều lo lắng. Nhận được tin nhắn của cô Tú, mẹ được biết là bạn Sushi nhà cô Mi bị tim bẩm sinh do cô Mi bị cúm trong thời gian 3 tháng đầu. Ôi mẹ thương cô Mi, thương bạn Sushi quá. Chắc là bạn Sushi đau lắm.

Mẹ cứ nhớ lần cô Mi khoe là bạn ấy là con gái, và lúc 16 tuần đã thấy bạn ấy máy lần đầu tiên rồi, cô Mi hạnh phúc lắm, ấy vậy mà sao nghiệt ngã, bạn ấy lại không thể ở lại bên bố mẹ...Sau này con cứng cáp, mẹ cho con đến chơi với cô Mi, cô Tú, cô Hà và rất nhiều các cô các chú khác nữa nhé. Mẹ định ghé thăm cô Mi nhưng chắc cô Mi còn đang buồn lắm nên không muốn gặp ai, hi vọng là cô Mi sẽ sớm bình tâm lại, con yêu nhỉ. Mẹ nghe chuyện mà sợ lắm, bố cũng rất lo vì đợt trước khi con mới 8 tuần bố cũng bị cúm và mẹ có vào thăm một vài lần. Dù đã cách li những cúm dễ lây lắm nên mẹ vẫn hơi sợ. Bố mẹ đều lo nhưng mẹ tin ở mẹ con mình, rằng mọi chuyện sẽ ổn. Mấy người bạn mẹ có được con cái đều vất vả lắm, nên mẹ rất sợ, rất sợ có chuyện gì không hay xảy ra với con yêu...Con không được bỏ bố mẹ đi đâu con nhé...

Cầu mong cho Sushi bình yên...

16w5d: Hôm nay con lại kẽo kẹt cùng mẹ lên lớp dạy buổi thứ 2 của chương trình. Hôm nay đỡ vất vả hơn vì bố chở mẹ con mình đi, mẹ ngồi sau xe bố, mắt nhắm mắt mở vì vẫn còn buồn ngủ. May mà cả nhà mình đi sớm nên đỡ tắc đường, mẹ con mình còn kịp ăn cái bánh mỳ kẹp gà cốm.
Buổi trưa, bố lại đến đón và cho hai mẹ con đi ăn vịt, hihi, đúng là sở trường của con hay sao ý mà mẹ ăn tì tì, hai bố mẹ ăn hết nửa con vịt mà ko thấy xi nhê gì trong bụng, nên lại làm thêm bát miến nữa. Ôi chao thật là no và đã đời. Hi vọng sau này con sẽ dễ ăn uống giống bố mẹ. Ăn xong mẹ con mình lại ăn hoa quả dầm trong khi bố con ăn sữa chua nếp cẩm. Mẹ thấy thật là mãn nguyện với một buổi trưa ăn uống tĩ tã. Hi vọng là cả 2 bố con cùng no nê thỏai mái. Không biết mỗi lần mẹ ăn no như thế con có thấy ngon miệng không nhỉ?

16w6d - 20/9/2013: Hôm nay là ngày hội UEA Alumni tại Hà Nội. Bố định không đi nhưng thấy mẹ có vẻ hứng thú nên lại chở mẹ đi. Tuy ở HN có gần 70UEA alumni nhưng hôm nay có mỗi 13 người đến, kể cả bố mẹ và một bác người Anh. Không khí vui vẻ, có những người mẹ biết, có những người mẹ không biết. Thú vị nhất là trong đoàn có tới 3 người có bầu đều dự sinh vào tháng 3/2014. Vậy là con yêu sắp có nhiều bạn để chơi cùng rồi. Hôm nay cô Trang Bùi ăn mặc rất xinh, các cô bác khác cũng vậy. Bố con lúc đầu là nam duy nhất, sau đó có thêm bác Long và bác người Anh đến nên bố có thêm người để trò chuyện. Cả nhóm chia làm 2 đội (boys & girls) để chơi đố vui về UEA. Và kết quả là nhóm Boys đã chiến thắng với tỉ số 3.5 -2.0. Trong số mấy câu hỏi mà đội Girls trả lời đúng, có 1 câu mẹ trả lời được, với đáp án là "Zigurat", đấy là tên tòa nhà zigzag Norfolk và Suffolk và cũng là tên tờ báo của trường UEA. Mẹ tình cờ giữ lại tờ báo đến tận bây giờ nên còn nhớ được. Sau này con có muốn sang UEA học không con yêu? Gặp những cựu sinh viên, học viên từ UK trở về, mẹ mong Ếch và Kem của mẹ sau này cũng khôn lớn, trưởng thành, tìm học bổng ra nước ngoài học tập, trải nghiệm cuộc sống ở những nước văn minh để sau này bố mẹ lại ngồi nghe con kể chuyện... Trên bàn làm việc của bố mẹ ở CQ bây giờ là tấm ảnh bố mẹ chụp hồi yêu nhau tại JIC, UEA, mỗi lần nhìn thấy mẹ lại nhớ những ngày còn ở sứ xở sương mù lắm... Khi nào con ra đời, bố mẹ sẽ kể con nghe...

Friday, 13 September 2013

Nhật ký của mẹ: Tuần thứ 16 (8-14/09/2013)


15w1d: Hôm nay con lại được đi xem kịch. Lần này là đi xem kịch cùng với bố mẹ và ông bà ngoại. Vở kịch hôm nay là "Mùa hạ cuối cùng" của Lưu Quang Vũ. Đây là lần đầu tiên bố mẹ đi xem kịch của Lưu Quang Vũ đấy. Vở kịch nói về chuyện thi cử trong trường học, việc lộ đề thi, nói về niềm tin vào chân lý, vào sự trung thực vào lẽ phải. Đây là một vở kịch hay, mẹ rất thích và bố con rất xúc động. Sau này con ra đời, con lớn lên, bố mẹ lại dẫn con đi xem kịch nhé. Nhà hát kịch Tuổi trẻ bây giờ rất đẹp, khan trang, sạch sẽ, bố mẹ ngồi ghế ở hàng đầu trên tầng 2 xem cũng rất rõ nét. Con chưa sinh ra nhưng đã được đi xem nào phim, nào kịch rồi, thích ghê nhá.

15w3d: Hôm nay trời mưa gió, bố gọi điện hỏi thăm mẹ con mình xong rồi cao hứng làm thơ này, con nghe nhá:
"Mưa rơi thì mặc mưa rơi
Khư khư ôm vợ ông trời cũng ghen"
Sau này con ra đời rồi đối thơ với bố nhé. Mẹ nghe bố con ngẫu hứng xong mẹ buồn cười quá đi.

15w5d: Hôm nay là ngày đầu tiên mẹ đi dạy ở chương trình IB tận Xuân Thủy. Buổi sáng phải dậy rất sớm đi cho kịp giờ dạy. Đêm qua không biết là do mẹ trằn trọc hay sao mà ngủ không ngon cứ nằm mơ lung tung rồi một lúc là thức dậy. Thế con ở trong đấy ngủ có ngon không hả con yêu? Trời mưa nhưng may quá lúc đi dạy thì lại tạnh. Mẹ đi dạy mọi thứ đều ổn, các bạn sinh viên ngoan, giảng đường sạch đẹp, trang thiết bị đều tốt. Mẹ hình dung một ngày kia Kem và Ếch của mẹ cũng là những cô cậu học trò ngồi dưới lớp nghe cô giáo giảng bài. Trưa nay bố mẹ tranh thủ về nhà cô Minh thăm em Pô. Pô bị ốm phải đi tiêm truyền mấy ngày đấy, còn em Pi thì bị ho nên cô chú cho em sang nhà bà nội em rồi. Mẹ hi vọng sau này con khỏe mạnh cứng cáp để không bị ốm nhé.

Mấy hôm nay bố con về muộn. Bố con chuẩn bị chuyển công tác nên bận lắm, cứ phải ở lại cơ quan làm thêm suốt. Con mà thấy chắc là thương bố lắm. Sau này con lớn con ôm bố, con thơm bố, con đấm lưng cho bố vui nhé. Có như thế, bố con sẽ đỡ mệt nhiều lắm.

15w6d: Không biết có phải là bố biết con nhớ bố hay không mà tối nay bố ở cơ quan về sớm với mẹ con mình. Bố bảo cuối tuần rồi, không có làm việc hay dịch dọt gì cả, phải về với vợ con thôi. Thế là tối nay bố mẹ ăn uống sớm rồi đi ra quán cafe. Mẹ thích quán cafe nào có âm nhạc, nên bố chở mẹ đến quán Bistro S ở 23 Ngô Văn Sở, quán có nhạc acoustic vào tối thứ 6 hàng tuần. Bố mẹ đến thì âm nhạc chuẩn bị bắt đầu. Có 2 ca sĩ nữ, 1 nam chơi guitar và 1 nam chơi trống, đều trẻ trung. Bố mẹ ngồi ở một bàn đôi, mẹ uống một loại milkshake gì đó có vị hazenut rất dễ chịu, còn bố con uống cocktail Hawaii màu xanh lá cây, trông thật là bắt mắt. Không gian quán trang trí xinh xắn và có nhiều đồ vật của UK làm bố mẹ gợi nhớ về những ngày ở xứ sở sương mù những năm nào đó. Vậy mà bố mẹ về nước cũng gần 3 năm rồi đó, 3 năm với bao nhiêu sự kiện và năm nay quan trọng nhất là con xuất hiện trong cuộc sống của bố mẹ.

Các ca sĩ lần lượt biểu diễn các bài hát khá là trẻ trung và mới mẻ, hầu hết các bài bố mẹ không biết, nhưng nghe live thì vẫn thích lắm, tiếng guitar mộc mạc, tiếng trống bập bùng và tiếng ca sĩ hát trực tiếp rất hết mình. Có một số yêu cầu bài hát được gửi lên và người dẫn chương trình cũng nói là ai muốn lên giao lưu biểu diễn thì cũng được. Bố con gửi một yêu cầu lên, mẹ tò mò không biết là bài gì. Có 1 anh lên biểu diễn giao lưu chất giọng ấm áp, sau đó người ca sĩ dẫn chương trình giới thiệu bài hát "Câu chuyện nhỏ của tôi" do anh Bình lên giao lưu biểu diễn. Mẹ sững cả người còn bố con thì cười tinh nghịch. Bố con lên hát và cứ nhìn mẹ con mình. Ôi mẹ thật là xúc động. Bố con hát xong mọi người vỗ tay nhiều lắm, mẹ nghe say sưa và có quay phim lại cho con xem đây này. Bố hát tặng mẹ con mình đấy, sau này con lớn lên thể nào cũng được bố hát trực tiếp cho mà nghe. Thế mà lúc trước mẹ bảo bố lên hát nhé, bố bảo thôi bố ngại lắm. Bố con lúc nào cũng thế, cứ làm cho mẹ đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Trên đường về, bố hát cho mẹ con mình nghe bài "Ai cho em mùa xuân" vì chuyên đời mẹ nhầm 2 bài này với nhau. Sau này liệu con có thừa hưởng khả năng âm nhạc của bố và bà nội không nhỉ? Bố mẹ ngồi trong quán đã bàn nhau rồi, là nếu con thích sẽ cho con học guitar, sau này đi tán gái lấy vợ cho dễ :D

Khoảng gần 10h là nghỉ giải lao, bố mẹ ra về vì còn phải gửi xe và chắc là con ở trong đó cũng muốn yên tĩnh để ngủ rồi. Bố chở mẹ con mình về nhà. Phố phường vắng lặng, yên ắng thật là dễ chịu, những lúc này mẹ thấy bình yên vô cùng. Sau này con ra đời rồi, con sẽ ngồi ở giữa bố mẹ chở đi chơi, và sẽ tròn xoe mắt nhìn phố phường như những bạn nhỏ mẹ vẫn gặp trên đường nhỉ....

Saturday, 7 September 2013

Nhật ký của mẹ: Tuần thứ 15 (01-07/09/2013)


14w1d: Đầu tuần này mẹ con mình được nghỉ ngơi kha khá. Từ tối hôm kia bố mẹ đi làm xong đã về Chèm rồi. Bố mẹ và ông bà nội con chơi bài thật hăng say. Không biết con ngồi trong bụng cứ nghe mấy từ Cơ, Rô, Tép, Bích có bị quen tai không nhỉ :D Trời cứ mưa suốt nên mẹ chỉ ra ngoài 1 lát lúc đi chợ cùng bà nội buổi sáng, còn hầu như ở trong nhà tận hưởng ngày nghỉ.Tối nay cô Minh cho em Pô đến chơi ăn cơm, sau đó Pô ở lại chơi với cả nhà. Có em Pô đến ông bà vui lắm. Bây giờ em Pô của con nói được nhiều nhiều rồi, có thể nhại lại các câu của người lớn, với cái giọng trong veo đáng yêu lắm. Mẹ cũng mong đến ngày nhìn con yêu của bố mẹ bi bô tập nói "Bố Bình". Em Pô rất là thích bố con nhé, cứ "bác Bình" "bác Bình" suốt thôi, đáng yêu lắm. Bao giờ con biết nói thì chắc anh Pô nói chuyện làu làu rồi, lúc đó mấy anh em lại líu lo.

14w2d - 2/9: Mấy ngày được nghỉ ngơi không phải đi làm cả bố và mẹ đều cảm thấy khỏe khoắn hơn. Trưa nay bố mẹ vào nhà ông Hào ăn cơm với cả nhà, có đông đủ các ông bà Lâm Yểng, Loan Thuận, ông bà Hào Hải và ông bà ngoại con nữa. Bữa trưa ăn lẩu nhẹ nhàng, ngon miệng. Bà Hải biết mẹ thích ăn mỳ tôm nên là cho mẹ nhiều mỳ tôm lắm. Ngày xưa bà Hải có bầu chú Quang toàn nghén mỳ tôm thôi. Ăn uống xong xuôi bố mẹ về nhà đi ngủ, liền một mạch 3 tiếng xong rồi nấu nướng ăn uống nhanh nhẹn rồi đi chơi. Bố chở mẹ con mình đi lượn lờ lòng vòng qua các phố phường.Phố phường thật là đông đúc. Khi nào con ngoan, bố mẹ sẽ dắt con đi chơi các nơi nhé, đi chơi công viên, đi chơi lăng Bác. Bố mẹ đi qua những nơi ấy thấy nhiều em bé ngoan được cho đi chơi lắm. Đang đi chơi thì mẹ nhận được tin cô Tú mới sinh bạn Bông và đang trong viện C, thế là cả nhà mình vào viện C thăm bạn Bông. Bảo vệ không cho nhiều người vào nên chỉ mẹ con mình được vào, bố đứng ngoài chờ. Bạn Bông xinh yêu lắm, nằm gọn trong tay mẹ ngủ ngon lành, mẹ hi vọng sau này Kem và Ếch của bố mẹ cũng thế nhé. Mẹ con mình ở chơi được vài phút thì phải ra ngoài. Bố lại chở mẹ con mình lòng vòng đi chơi, nhưng đường đông quá nên lại về nhà xem phim. Một ngày nghỉ thú vị đấy chứ con yêu nhỉ.

14w4d -4/9: Hôm nay là một ngày thật đặc biệt. Hơn 5 giờ sáng thì máy mẹ có điện thoại liên hồi. Bà nội con gọi, báo tin là cô Minh đã sinh em Pi của con lúc 5h 7phút sáng. Mẹ tròn con vuông, em Pi nặng 3.2kg. Ôi bố mẹ mừng quá, vậy là tuần này các bạn em bé lần lượt ra đời rồi. Mẹ vừa mong đến ngày con chào đời, vừa thấy lo lắng lắm. Chiều hôm nay cả nhà mình vào thăm mẹ con em Pi. Cô Minh sinh em Pi nhanh lắm, hơn 3h sáng thì trở dạ, vậy mà hơn 5h đã sinh em rồi. Sau này con của mẹ cũng mạnh mẽ, chui ra nhanh cho mẹ đỡ đau nhỉ. Em Pi đáng yêu lắm, các nét rất đẹp trai và nằm ngủ ngoan lắm. Mẹ có chụp ảnh em Pi đây này, sau này mẹ sẽ cho con xem nhé. Mấy hôm nay trời mưa gió xầm xì, đi ngoài đường lụp xụp áo mưa nhưng tâm trạng cả nhà đều vui vẻ vì em bé ra đời mạnh khỏe. Tối nay bố mẹ về nhà ông bà nội để ăn giỗ cụ nội con. Hôm nay ông bà nội vừa lo cho em bé mới chào đời, lại vừa làm giỗ cụ nên vất vả lắm Vì thế bố mẹ hi vọng sau này con sẽ ngoan để ông bà và bố mẹ không phiền lòng nhé

14w5d - 5/9: Hôm nay là ngày khai giảng trên toàn quốc này Đến một lúc nào đó mẹ sẽ nắm tay Kem và Ếch dẫn con đến trường để khai giảng, con sẽ trở thành cô/ cậu học sinh ngoan và học giỏi, sáng tạo và vui vẻ con nhỉ

Tuần này thật là nhiều tin vui Con ở trong đó cũng vui chứ nhỉ 2 tuần nữa mới đến kì siêu âm, mẹ tò mò muốn nhìn con quá